Lại thêm một tiếng phụt, tiêm thứ đâm thẳng qua lân giáp xuyên vào trong cơ thể Cự Hổ, trực tiếp tạo ra một lỗ thủng to nửa trượng trên cơ thể nó.
Ngao o o o !
Âm thanh rên rỉ vang lên không dứt, Lân Giáp Cự Hổ bị thương nặng, xoay người chạy trốn. Thiếp Giáp Bối Tích Long chuyển hai con ngươi tàn khốc lên người Hắc Giao.
Xì xì…!
Một âm tiếng tê minh, Hắc Giao liền tấn công trước, từ cái sừng trên đỉnh đầu phát ra một trận ô quang, trực tiếp đối cứng với tiêm thứ của Thiết Giáp Bối Tích Long.
Một tiếng uỳnh vang. Thiết Giáp Bối Tích Long hét thảm một tiếng, thiết giáp màu đen dưới một kích của Hắc Giao bị đánh thành mảnh vụn, Hắc Giao đột nhiên quẫy đuôi, đánh bay thân thể to lớn của Thiết Giáp Bối Tích Long.
Uỳnh uỳnh ầm, mặt đất chấn động liên hồi, Thiết Giáp Bối Tích Long từ trong lòng núi đứng lên, cũng không dám khiêu chiến nữa, chật vật bỏ chạy.
Rống….!
Hắc Giao gào lên âm thanh thắng lợi, nhưng cũng không đuổi tận giết tuyệt, chỉ chậm rãi quay trở về lãnh địa của mình.
Cách chiến trường vài dặm, một đầu Cự Hổ hình thể khổng lồ, toàn thân mang lân giáp, không cam long té trên mặt đất. Tên nhân loại đáng chết này nhân lúc nó bị thương đã đánh lén nó. Hơn nữa kẻ trông như con kiến thế mà thực lực lại khủng bố vô cùng. Đáng thương cho Cự Hổ tuy có thực lực như Hoàng cấp trung giai lại bị Lý Lân đánh lén mà bỏ mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887610/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.