Chương trước
Chương sau
- Ha ha…! Khẩu khí các vị thật lớn, nhưng hiện tại Hắc Thủy vương thành đang nằm trong tay bản vương, nếu như ta không cho thì sao?

Sắc mặt Lý Lân sa sầm, cao giọng hỏi.

- Hử? Không cho, bản vương sẽ chính mình lấy.

Đế Huy tỏ vẻ khinh thường.

- Đế Huy, ngươi có bản sự đó sao? Chớ quên Hắc Thủy vương thành là địa bàn của Đại Đường ta.

Lý Lân đứng phắt dậy, khí phách nói.

- Chỉ là một cái trung cấp hoàng triều mà thôi, chọc giận bản vương, tùy thời có thể diệt sạch Đại Đường.

Đế Huy cũng không chịu yếu thế, sự kiêu ngạo của cao cấp hoàng triều không phải đám trung cấp hoàng triều có thể so sánh. Trong khoảng thời gian này Đại Đường đã thành chủ đề để nói chuyện rát nhiều, nhưng Đế Huy cũng không rằng một cái trung cấp hoàng triều phát triển chưa đủ năm trăm năm lại có thể tiến vào hàng ngũ cao cấp, như thế cũng quá coi thường cao cấp hoàng triều.

- Tiêu diệt Đại Đường sao? Đế Huy à, không thể không nói ý nghĩ của ngươi ngây thơ vô cùng.

Thần sắc Lý Lân trở nên thâm trầm vô cùng.

- Cái đó còn phụ thuộc vào tâm tình của bản vương, trong thời gian trước, bản vương tiêu diệt đám trung cấp hoàng triều cũng không dưới mười, Đại Đường coi vào đâu?

Đế Huy cũng có sự tự tin của hắn. Nhất Tự Tịnh Kiên vương hắn là hậu duệ của Thần Lang hoàng thất, nhưng quân công của hắn cũng là thật, đừng có thấy Đế Huy giờ không khác gì một tên củi mục, nhưng khi ra chiến trường thì hắn nổi danh là chiến thần. Thậm chí là vị Quân Phương nguyên soái danh động một cõi đó cũng là đệ tử của hắn. Sở dĩ lần này hắn tới Hắc Thủy vương thành, cũng là vì Long Uy, cái tên đệ tử quan môn của hắn, đang đóng ở thượng cổ Diễn Thiên tông. Hơn nữa bản thân hắn cũng có hứng thú đối với thượng cổ tông môn.

- Chư vị, ta tới đây là để đàm phán, chứ không phải là cãi nhau. Lão mù ta đây làm người hòa giải, không biết các vị có thể lùi một bước không? Mọi người dựa theo thế lực mà phân chia được chứ?

Đại Diễn tông lão nhân lên tiếng.

- Các người muốn phân chia thế nào thì bản vương mặc kệ, Thần Lang hoàng triều ta chỉ cần một phần tư!

Đế Huy nói, ánh mắt tựa như vô ý lại có vài phần hữu ý liếc Lý Lân, trong đáy mắt hiện lên sự khinh thường.

Lão giả mù hơi cứng sắc mặt, không nghĩ tới cái tên này lại cường thế, tuy ánh mắt lão không còn thấy gì, nhưng tâm nhãn đã mở, cảm xúc của mọi người xung quanh không hề nghi ngờ đều bị lão cảm thấy. Hỏa Phượng hoàng triều và La Tư hoàng triều cũng có cùng mục đích như Thần Lang hoàng triều, nhưng nếu nghĩ cho lợi ích của Đại Diễn tông thì lão không thể đồng ý được.

- Ý kiến bản vương đơn giản lắm! Các vị chỉ là các thế lực ngoại lai, ở Hắc Thủy vương thành làm khách khanh là được, còn bản vương sẽ phân chia khu vực cung phụng chư vị, bình thường các vị sẽ không bị pháp lệnh của Hán vương phủ. Còn thế cục Hắc Thủy vương thành thì bản vương có đủ thực lực để khống chế, không cần các vị phí tâm.

Lý Lân lạnh lùng nói.

- Làm càn, ý của ngươi là các ngươi muốn độc chiếm Hắc Thủy vương thành sao?

Sắc mặt Đế Huy trầm xuống, một cỗ sát khí khiến người sợ hãi bộc phát.

- Hử! Bản vương cũng không phải là dọa người, chư vị cũng đều là cao thủ, sau lưng có thể lực lớn duy trì. Nhưng không thể không biết đạo lý cường long không ép được địa đầu xà. Ta chính là địa đầu xà nơi này, các người có là cường long thì cũng nên an phận đi. Bằng không ta cũng không cách nào cam đoan các người có thể toàn thân mà về.

Lý Lân tự tin, tựa như không phải đàm phán mà là ra tối hậu thư vậy

- Hừ! Sớm đã nghe nói Hán vương Lý Lân cuồng vọng, chỉ là một tên điên biết nói hươu nói vượn. Độc chiếm Hắc Thủy vương thành, ngươi mơ đấy à.

Lão giả Hỏa Phượng hoàng triều đầy vẻ châm chọc. Mặc dù không có sát khí nhưng lời của hắn, cả đại sảnh cũng ấm lên vài phần.

- Chư vị, hãy nghe Doãn mỗ nói đã. Coi như thế cục hiện nay của Hắc Thủy vương thành, chư vị có tranh đoạt như thế thì cũng không có ý nghĩa gì, không bằng chúng ta so thực lực đôi bên, dựa theo thực lực mạnh yếu mà phân chia phạm vi thế lực.

Doãn Thiên Tà lên tiếng.

Lão giả mù há hốc miệng, nhưng không nói ra lời, rồi cũng chỉ bất đắc dĩ gật đầu. Những người khác nhìn nhau, cũng đồng ý, bởi cứ nhìn song phương như này thì đám phán mãi cũn không có kết quả gì hết.

- Bản vương đại biểu Thần Lang hoàng triều lần này có mang theo bốn vị Hoàng cấp cao thủ, còn có mười đỉnh phong Vương Tọa, cao thủ Vương Tọa trên trăm người.

Đế Huy cao ngạo nói, những kẻ này đểu là thân vệ của hắn, vì ở Thần Lang hoàng triều hắn là kẻ khiến người khác chạm vào là bỏng tay.

- Bản tọa có bốn Hoàng cấp, Vương Tọa đỉnh phong mười tám, cao thủ Vương Tọa thì trên trăm.

Lão già Hỏa Phượng hoàng triều lên tiếng, thực lực này cũng không kém Thần Lang hoàng triều mấy.

- Dưới trướng bản tọa có bốn Hoàng cấp cao thủ, đỉnh phong Vương Tọa mười lăm người, cao thủ Vương Tọa thường là trăm người!

La Tư hoàng triều đỉnh phong Vương Tọa tuy không nhiều nhưng thực lực không thể khinh thường.

Ánh mắt mọi người nhìn về phía lão giả mù, lão ta chỉ có thể gượng cười, lắc đầu nói:

- Dại Diễn Tông chúng ta lần này có ba Hoàng cấp cao thủ, đỉnh phong Vương Tọa sáu người, cao thủ trên Tiên Thiên thì trăm người.

Nguyên bản Đại Diễn tông có bốn cao thủ Hoàng cấp tới đây, nhưng trước đó không lâu đã có một vị nhận được mệnh lệnh, phải khẩn cấp quay lại tổng bộ Đại Diễn tông. Điều này khiến cho Đại Diễn tông rất là ấm ức, trở thành thế lực yếu kém nhất, đây cũng là nguyên nhân mà lão giả mù trông khó coi vậy.

Trên mặt Đế Huy lộ ra nụ cười, bọn họ sớm biết một Hoàng cấp cao thủ của Đại Diễn tông phải đi, cho nên đây là nguyên nhân bọn họ cứ tiến đến không ngừng.

Nhìn biểu tình tỏ vẻ thắng lợi của những người khác, Lý Lân lộ ra một nụ cười khinh thường, trầm giọng nói:

- Đại Đường ta có bảy Hoàng cấp cao thủ, Vương Tọa trên trăm người, còn có vài chục vạn đại quân tọa trấn, thực lực thế đã đủ chiếm đóng Hắc Thủy vương thành chưa?

- Bảy người? Sao có thể, các người làm sao có thể có nhiều Hoàng cấp cao thủ như vậy?

Đế Huy không thể tin nổi hỏi.

Lời của Lý Lân không chỉ Đế Huy không tin, mà những người khác cũng đều lộ ra thần sắc hoài nghi. Ngay cả Doãn Thiên Tà cũng lắc đầu theo bản năng, bởi nếu thực sự có bảy vị Hoàng cấp cao thủ thì Hán vương phủ quả nhiên có được một chi lực lượng siêu quần xuất chúng. Nhưng nghĩ thế nào thì Hán vương phủ mới được thành lập thì sao có thể có được chiến lực như vậy.

Khóe miệng Lý Lân nộ ra ý cười, đứng dậy bước tới một cửa sổ ở Lăng Tiêu lâu, sau đó rút một tên lệnh phóng thẳng lên trời, sau một tiếng pháo, âm thanh bén nhọn truyền khắp toàn bộ Hắc Thủy vương thành.

Tựa như bắt được tín hiệu, hai cỗ khí tức Hoàng cấp cao thủ khủng bố ở Đại Đường dâng lên.

- Hán vương phủ có hai người!

Thần sắc mọi người có chút ngưng trọng, nguyên bản mọi người chỉ biết trong Hán vương phủ có Hoàng cấp cao thủ, nhưng không nghĩ tới lại có tới hai người. Tuy rằng không quá mạnh mẽ, nhưng khí tức của Hoàng cấp cao thủ không thể nhầm đi đâu được. Ngay sau đó ở bốn cổng thành của Hắc Thủy vương thành bùng nổ lên bốn cỗ khí thế Hoàng cấp.

Mọi người cả kinh, thần thức phóng xung quanh tìm kiếm.

- Bọn họ là đội ngũ tới từ mấy hôm trước? Đáng chết, bọn họ đều là viện quân của Đại Đường.

Sắc mặt Đế Huy trở nên âm trầm hơn, lúc ấy ba vệ đội thân vương đi vào thành thì tứ đại thế lực cũng nhận được tin tức, chỉ là không có một ai là Hoàng cấp cao thủ cho nên không để ý mấy, nhưng ai có thể nghĩ tới những đội ngũ này đều là bội đội đặc thù, có thể dùng chiến trận khủng bố để giết người. Khiến cho bọn họ giật mình chính là, ba chi vệ đội này có thể thông qua chiến trận phát ra khí thế của Hoàng cấp, chứng tỏ năng lực giết chóc không kém gì Hoàng cấp cao thủ, mà thực lực từng người cũng không kém. Chiến trận không giống với Binh trận, có thể nói, nó còn xa mới huyền ảo bằng Binh trận, tựa như Bạch Hổ Binh trận của Vệ quân có thể biến hóa ra một đầu bạch hổ khủng bố từ mười vạn đại quân. Chiến trận có lực tập trung, nhưng không hoàn mỹ, hơn nữa, yêu cầu về hợp tác cực kỳ cao, không có thời gian dài đối chiến, tăng lên kinh nghiệm thì không thể nào làm được.

- Thêm bản vương nữa là đủ bảy người! Ý của chư vị đây sao?

Lý Lân trầm giọng, bảy Hoàng cấp cao thủ đã có thể thành một loại lợi thế, cho dù muốn khai chiến thì cũng không hề đơn giản.

- Cho dù có bảy người thì sao? Số lượng Hoàng cấp cao thủ nhiều nhưng không nhất định sẽ mạnh.

Sắc mặt Đế Huy có vẻ khó coi, bảy vị Hoàng cấp cao thủ tuy chiến lực không kém, nhưng chưa chắc đã có cao thủ trong đó. Huống chi thực lực lên tới Võ Hoàng thì một trận chiến thường kéo dài hơn một ngày thời gian. Nếu như không thể giết chết đối phương ngay thì chắc chắn sẽ thành tai họa ngầm. Dù sao bọn họ cũng là Hoàng cấp cao thủ, bằng hữu thân nhân của bọn họ cũng không nhất định là Hoàng cấp cao thủ. Đám người dưới Hoàng cấp có thể tránh khỏi sự đánh lén của một Hoàng cấp cao thủ hay không?

- Không sai, một mình bản tọa đã có thể giết hết cả bảy người đó.

Trung niên nhân của La Tư hoàng triều tự tin nói.

Doãn Thiên Tà ngồi trên thượng vị nhẹ nhàng nói một câu.

- Thần Ma học viện đã hợp tác với Hán vương phủ, cũng quyết định xây dựng cổng không gian truyền tống nối liền hai nơi, chư vị nếu có thời gian thì mời tới xem.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.