Chương trước
Chương sau
Mạc Vô Ưu xã giao cười cười, nhưng trong lòng lại chua xót. Lúc Lý Lân mới tới Hắc Thủy vương thành, Mạc gia chủ mắt cao hơn đầu căn bản không để người ta vào trong mắt, Mạc Phi Linh muốn hiệu lực cho Lý Lân, thì toàn bộ Mạc gia đều phản đối. Làm cha như lão lại càng lấy đoạn tuyệt quan hệ để áp chế con mình. Cuối cùng Mạc Phi Linh vẫn đi Hán vương phủ, mặc dù Mạc Vô Ưu không làm chuyện đoạt tuyệt với con gái, nhưng đã rất vọng với đứa con gái này rồi, sau này không còn quan tâm gì nữa. Dù là lúc Hán vương phủ gặp phải vây công của bốn đại thế lực thì Mạc gia cũng chỉ khoanh tay đứng nhìn. Ai có thể nghĩ tới, báo ứng lại nhanh tới như thế, chỉ ngắn ngủi trong nửa năm, Lý Lân lại có thực lực Hoàng cấp, còn có thể bất phân thắng bại với Đồng Giáp Thi thông linh này. Thực lực như thế đã có thể làm chúa tể Hắc Thủy vương thành rồi, Mạc gia suy bại thì ngược lại, trở thành trèo cao. Trong lòng Mạc Vô Ưu thầm hối hận, nhưng may mắn là còn chưa hoàn toàn quyết liệt cùng con gái, dù sao cũng là máu mủ tình thâm, bây giờ còn có cơ hội bù lại.

Cũng được gia tộc khác truy phủng như Mạc gia còn có Ngô gia, Thiên Lôi Môn cùng Mạnh gia. Hiện tại, ba gia chủ của ba gia tộc này cũng giống như ăn hoàng liên, nhưng trên mặt vẫn phải lộ ra bộ dáng yên tâm giao cho ta. Đương nhiên cũng có gia tộc môn phải không để ý bọn họ. Những gia tộc, thực lực tương đối mạnh, dù không có cao thủ Hoàng cấp nhưng cũng có Vương Tọa cửu phẩm tọa trấn. Cho dù Hắc Thủy vương thành tiếp tục hỗn loạn thì rời khỏi đây thì bọn họ vẫn là bá chủ một phương.

Quan sát chiến đấu không chỉ là phần đông gia tộc trong Hắc Thủy vương thành, cho tới bây giờ, thế lực ẩn dấu bốn phương tám hướng đã có không dưới tám cái. Nếu nhìn kỹ thì có rất nhiều người quen. Viện quân của bốn đại thế lực Thần Lang hoàng triều, La Tư hoàng triều, Hỏa Phong hoàng triều, Đại Diễn Tông. Bốn đại thế lực tồn tại, ngoài tài nguyên ở Hắc Thủy vương thành thì còn có phong ấn thần bí kia. Sau khi phong ấn được giải phong, những thế lực này tự nhiên cũng tập trung tất cả lực lượng vào trong đó, kết quả là cao thủ từ Vương Tọa trở lên của bốn đại thế lực đều mất tích. Lúc Võ tôn đại chiến, bị Lý Lân mê hoặc, bốn đại thế lực, bao gồm cả Bá Vương Môn đều bị dư ba chiến đấu hủy diệt sơn môn. Bốn đại thế lực danh chấn Hắc Thủy vương thành mấy trăm năm hoàn toàn tan thành mây khói.

Nhưng tông môn hoàng triều sau lưng bốn đại thế lực cũng không cam lòng. Sau khi nhận được tin tức liền phái đội ngũ có thực lực không kém tiến vào, hi vọng có thể kiếm được lợi ích lớn hơn sau đại chiến.

Ngoài bốn đại thế lực, còn có một thế lực khác nhìn cũng bất phàm, người trong đội ngũ này đều mặc chiến giáp màu xanh, quanh thân lượn lờ sát phạt nồng đậm. Đội ngũ này đều mang theo chiến giáp có đồ án giống nhau, hình nửa vòng tròn phân rõ đen trắng. Phàm kẻ nào nhìn thấy tiêu chí này đều sáng suốt tránh ra, đội ngũ này có mười tám người, cầm đầu là một người trung niên, trên lưng mang một thanh cự kiếm. So với kiếm sáng như tuyết của người khác thì hoàn toàn bất đồng, chuôi cự kiếm này của y nhìn cực kỳ cổ xưa, trên thân tràn đầy vết tích màu đỏ sậm, giống như qua vài chục năm không đánh mài. Thấy thế nào cũng không giống cao thủ siêu cấp.

- Phó viện trưởng, người kia cũng tính là người học viện Thần Ma chúng ta?

Một gã giống như là đội trưởng nói với đầu lĩnh trung niên.

- Dựa theo tình báo lúc trước, người này tên là Lý Lân, chính là đồ đệ của Bách Hiểu Đồng Tử, lão sư ngoại viện. Nhưng hiện tại xem ra, Bách Hiểu Đồng Tử không có năng lực dạy ra một quái vật như thế.

Người trung niên hơi ngưng trọng nói.

- Phó viện trưởng, ngay cả ngài cũng không phải là đối thủ?

Một gã đội viên kinh hãi hỏi.

- Không biết, có lẽ phải đánh qua mới biết được! Nhưng dù thế nào thì Lý Lân cũng như có duyên với học viện Thần Ma, đến lúc đó chúng ta giúp hắn một tay.

Người trung niên trầm ngâm nửa ngày mới quyết định không thể tạo cường địch. Dù sao địa vực Đông Bắc cũng không phải là phạm vi thế lực của học viện Thần Ma.

- Vậy thì dễ làm, tuy Đồng Giáp Thi có lợi hại nhưng cũng là xương sườn mềm, nếu chúng ta tay, không tới nửa canh giờ tuyệt đối có thể phong ấn nó.

- Không sai, tiểu đội chúng ta đều thân kinh bách chiến. Đối phó với một Đồng Giáp Thi nho nhỏ thì không đáng kể. Nhưng các ngươi tự nghĩ mà xem, ai có thể không dựa vào Trấn Thi Phù mà đối diện ngạnh kháng Đồng Giáp Thi? Nếu ta không nhìn lầm, con Đồng Giáp Thi này là một Thiên Thi, hơn nữa sau khi thông linh vẫn còn nắm giữ kinh nghiệm chiến đấu của kiếp trước. Đây là tồn tại khủng bố. Hiện tại cứ yên tĩnh nhìn đi, tên Lý Lân này cũng không đơn giản, lần đầu tiên ta nhìn thấy nhân loại có thể solo với Đồng Giáp Thi mà chiếm thượng phong.

Phó viện trưởng học viện Thần Ma lộ ra nụ cười hiếu kỳ.

- Chính xác, thân thể tiểu tử này thoạt nhìn còn cứng hơn cả Đồng Giáp Thi, thật sư không biết hắn tu luyện công pháp luyện thể gì. Phó viện trưởng, nếu hắn gia nhập học viện Thần Ma, chúng ta có thể dẫn hắn vào trong chiến đội của chúng ta.

Tên giống như là đội trưởng kia nói.

- Chuyện này nói sau, không phải người nào cũng có thể tiến vào tiểu đội học viện Thần Ma chúng ta.

Người trung niên lắc đầu, y không cho rằng bây giờ Lý Lân đã có tư cách gia nhập Thần Ma chiến đội.

Thần Ma chiến đội, là chiến đội giết chóc danh chấn đại lục của học viện Thần Ma, thường xuyên lui tới những địa vực nguy hiểm nhất đại lục. Đối tượng giao thủ đa số đều là cao thủ từ Hoàng cấp trở lên. Thậm chí bùng nổ giao chiến với cao thủ Tôn cấp cũng có thể toàn thân rút lui. Thần Ma chiến đội chia ra nhiều tiểu đội khác nhau, mỗi một tiểu đội có nhân số khác biệt., thực lực cũng khác biệt. Nhưng dù là người yếu nhất trong đó đều là sát thần thân kinh bách chiến. Có thể nói, Thần Ma chiến đội là mũi đao bén nhọn nhất của học viện Thần Ma. Đội ngũ như vậy xuất hiện tại địa vực Đông Bắc yếu ớt này, đủ để thuyết minh sự coi trọng của học viện Thần Ma đối với Diễn Thiên Tông thượng cổ xuất thế.

Ùng một tiếng, Lý Lân lại tiến hành đối chọi với Đồng Giáp Thi, kết quả là cánh tay Lý Lân bị cắt ra một vết thương, mà chiến giáp đồng thau thì bị mao đao của Lý Lân phá vỡ, còn có máu vàng chảy ra.

Vuốt ve vết máu trên cánh tay, Lý Lân dần tỉnh táo lại từ trong trạng thái hưng phấn. Thực lực con Đồng Giáp Thi này tăng lên không ít trong lúc chiến đấu với mình, loại hiện tượng này không bình thường, làm cho Lý Lân phải đánh nhanh thắng nhanh.

- Ngươi là đối thủ tốt, đáng tiếc ta lại không thể tiếp tục chiến đầu cùng ngươi. Hiện tại nên giải quyết rồi.

Thần sắc Lý Lân dần trở nên trang nghiêm, làn da màu cổ đồng nửa thân trên vô hình trung nhuộm lên môt tầng kim quang. Loại kim quang này không có chói mắt, nhìn cực kỳ nhu hòa. Nhưng trong lúc bị kim quang chiếu tới thì Đồng Giáp Thi đột nhiên hoảng sợ thối lui. Trong nháy mắt, Chiến giáp đồng thau bên ngoài thân nó đã bị ăn mòn hơn phân nửa. Kim quang quanh thân Lý Lân làm cho Đồng Giáp Thi cảm thấy sợ hãi từ trong bản năng, giống như gặp phải thiên địch.

- Phật môn hàng hiêu trừ ma, chính là khắc tinh của tất cả tà ma ngoại đạo. Đáng tiếc, lúc trước ta có lý giải sai lầm, chỉ cho rằng nó chỉ là công pháp luyện thể, lại không ngờ công pháp truyền thừa của Hoa Hạ đều là nội ngoại kiêm tu. Ngoài tu bổ thân thể, chân khí kim cương còn độ hóa tà ma. Đồng Giáp Thi, ngươi may mắn trở thành đối tượng mà bản vương độ hóa đầu tiên.

Lý Lân vừa nói, thần sắc trên mặt càng trở nên trang nghiêm, cuối cùng, kim quang chói mắt như mặt trời. Ở bên trong kim quang, một pho tượng cao hơn mười trượng cầm trong tay Hàng Ma Xử, vẻ mặt giận dữ xuất hiện trước mắt mọi người.

Sau đó Hàng Ma Xử trong tay Nộ Mục Kim Cương đột nhiên nện xuống, Đồng Giáp Thi cố sức né tránh, nhưng vì thi thể cừng cứng ngắc, tránh né trong cự ly ngắn không được linh hoạt, cuối cùng nó không thể không giơ chiến mâu đồng thau gãy đối cứng với Hàng Ma Xử.

Ầm….

Một tiếng nổ thật lớn, Hàng Ma Xử vỡ vụn, thoạt nhìn như không chịu nổi một kích. Nhưng cũng lúc đó, một ngọn lửa đỏ như máu đột nhiên bùng lên trên người Đồng Giáp Thi, sau đó nhanh chóng lan tràn toàn thân Đồng Giáp Thi.

Đồng Giáp Thi gào thét thê lương, thi khí quanh thân cuộn trào, muốn dập tắt ngọn lửa đỏ kia. Nhưng hành vi này của nó giống như lửa cháy thêm dầu, ngọn lửa đỏ như máu không những không bị dập tắt, ngược lại càng bùng lên mạnh hơn.

Lý Lân cũng lắp bắp kinh hãi, không nghĩ tới Hồng Liên Nghiệp Hỏa cô đọng ra Minh Vương pháp thân lại có thể tự do khống chế Hồng Liên Nghiệp Hỏa. Giống như là hỏa diễm khủng bố nhất thế gian trở thành thần thông bản mạng của hắn, không chút tạo thành thương tổn cho hắn mà còn tràn ngập ấm áp tự nhiên.

- Lý Lân, không nên giết nó, phong ấn là được rồi!

Một giọng nói truyền lại, tâm niệm Lý Lân vừa động, Kim Cương pháp thân đột nhiên vươn tay trái chụp lấy Đồng Giáp Thi như hỏa nhân vào trong tay. Nhưng làm sao để phong ấn nó thì khó giải quyết.

- Nếu tiểu huynh đệ không chê, bản tọa có mấy tờ Trấn Thi Phù, có thể dễ dàng phong ấn Đồng Giáp Thi.

Một giọng nói bình thản truyền lại, một thân ảnh chậm rãi bay tới.

- Cao thủ Hoàng cấp? KHông biết các hạ là ai? Vì sao lại giúp ta?

Lý Lân nheo mắt, không nghĩ tới cao thủ Hoàng cấp lại tới nhanh như vậy rồi, còn có thể che dấu tai mắt hắn mà trốn ở gần bên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.