Oành một tiếng, Tiểu Bạch gào lên, tiếp sau chủ nhân nó bị đá bay ra ngoài cả trăm thước, sau đó linh cẩu lại nhảy dựng lên, nhe răng trợn mắt xông lại.
- Được rồi Tiểu Bạch, ngươi không phải là đối thủ của bà ta, hãy trở về đi!
Giọng nói của Lý Lân truyền đến, vừa mới ăn một kích kia rõ ràng lực không nhỏ, nếu không phải là thân thể Lý Lân mạnh mẽ chỉ sợ rằng một cước kia cũng đủ để lấy đi cái mạng nhỏ của hắn rồi, điều này làm cho sắc mặt của hắn trở nên vô cùng âm trầm.
- Ồ? Thân thể thật mạnh, chẳng lẽ ngươi không phải là loài người.
Trên mặt Trương trưởng lão lộ ra một chút thần sắc kinh ngạc, độ mạnh yếu một cước của mình thì chính mình rất rõ ràng, không cần nói là bát phẩm Vương Tọa cho dù là nửa bước Võ Hoàng cũng đủ để lấy mạng của hắn, thế mà Lý Lân thì lại không có bị thương một chút nào, trừ bỏ việc do bị đánh lén nên có một chút chật vật ở ngoài, còn các vấn đề khác đều không có.
- Ta là người như thế nào không quan trọng, quan trọng là ngươi muốn giết ta, chúng ta giờ đây đã là kẻ địch.
Lý Lân trầm giọng nói.
- Ha ha! Có ý tứ, bản tọa tung hoành giang hồ nhiều năm như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên có người dám nói chuyện với ta như vậy, ngươi cũng đã biết, từ trước tới nay những người ngỗ nghịch với ta thì sẽ như thế nào.
Sắc mặt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887577/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.