Thực lực của linh cẩu tuy mạnh nhưng cũng không có lực lượng đến cấp Võ Hoàng, cũng không có cảnh giới cấp Võ Hoàng nên khi vừa giao thủ đã bị Lý Lân áp chế toàn diện, Lý Lân xuống tay cực kỳ tàn nhẫn, chỉ có trừ không lấy đi mạng của nó còn trên các phương diện khác thì hắn không có môt chút nương tay. Trong ngắn ngủn có mười giây đồng hồ, linh cẩu đã bị đánh tới bốn lần mà mỗi lần thì đều lã xương cốt vỡ vụn, nhưng con vật này lần lượt khôi phục hình dáng cũng làm cho Lý Lân phải kinh ngạc, hắn ra tay càng không cần để ý tới nặng nhẹ.
Ô ô
Cuối cùng thì linh cẩu cũng nhìn rõ nắm tay của người đàn ông này, nó nằm sấp trên mặt đất gào thét, một đôi mắt chó nhìn về phía Lý Lân, trong ánh mắt có vài phần sợ hãi và đã có ý lấy lòng.
- Cuối cùng cũng phải được.
Từ trong đáy lòng Lý Lân nhẹ nhàng thở ra, nhưng trên nét mặt lại không có một chút biến hóa nào.
- Từ hôm nay trở đi ngươi chính là vật cưỡi của bản vương, hãy biến ra bản thể của ngươi.
Lý Lân như hổ nghiêm mặt nó, trí tuệ linh cẩu tuy thấp nhưng cũng không phải là vô hạn, nó cũng tương đương với dã thú bình thường, trước mắt linh cẩu này so với mấy con Cự Mãng kia thì nó vẫn còn thông minh hơn nhiều, tối thiểu những điều Lý Lân nói nó đều nghe và hiểu rõ, nó ngoan ngoãn hóa thành một con cự thú thân cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887575/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.