Chương trước
Chương sau
Không xảy ra gì khác thường chứ?

Vẻ mặt Đế Thí Thiên lạnh lùng nói.

- Không có! Ta vẫn giữ chỗ này, tuyệt đối không có ai tiến vào.

Vẻ mặt Ngạo Thiên khẳng định.

- Rất tốt, ngươi đi ra trước đi!

Đế Thí Thiên vung tay, để hắn đi ra. Cấm chế trong Thánh Long Động chỉ cấm bên ngoài mà không cấm bên trong. Bên trong có thể dễ dàng đi ra, nhưng muốn đi vào lại thì lại không thể nào.

- Vâng!

Ngạo Thiên có chút mơ hồ, nhưng mệnh lệnh của Đế Thí Thiên hắn sao dám không nghe.

Vừa đi ra khỏi Thánh Long Động, vừa vặn gặp Vương nữ đi tới.

- Thánh Long Vương đi vào rồi?

Ngao Vô Tình trầm giọng nói.

- Vâng!

Ngạo Thiên gật đầu, có phần không rõ chuyện quỷ dị gì đang xảy ra. Nhưng xuất phát từ bản năng sợ hãi với Vương nữ, Ngạo Thiên vẫn rất cung kính trả lời.

- Thánh Long Vương nói gì không?

Ngao Vô Tình trầm giọng nói.

- Thánh Long Vương chỉ hỏi có gì dị thường không, sau đó bảo tôi đi ra ngoài! Vương nữ đại nhân, có phải xảy ra chuyện gì rồi không?

Ngạo Thiên nhịn không được hỏi.

- Ngạo Thiên, từ lúc này ngươi phải nhớ, ngươi chưa từng tiến vào Thánh Long Động, cũng không biết Lý Lân đang bế quan trong Thánh Long Động. Nhất là không thể để Ngao Vô Ba biết.

Ngao Vô Tình ngưng trọng nói.

- Vương nữ đại nhân, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Ngạo Thiên càng nghe càng mơ hồ.

- Chuyện gì ngươi không cần phải lo. Nếu để bản tọa biết chuyện này lộ ra từ miện ngươi, ngươi tự mình đi Thiên Phạt Động chịu xử phạt đi!

Ngao Vô Tình trầm giọng nói.

Nghe đến Thiên Phạt Động, thân hình hùng tráng của Ngạo Thiên không nhịn được run rẩy, sắc mặt cũng tái nhợt đi.

- Xin Vương nữ đại nhân yên tâm, chuyện ngày hôm nay Ngạo Thiên nhất định sẽ chôn sâu trong bụng, tuyệt đối không nói cho bất cứ ai một chữ.

Ngạo Thiên thấp giọng nói.

- Như vậy thì tốt, ngươi đi đi!

Ngao Vô Tình khoát khoát tay, để Ngạo Thiên rời đi. Nàng nhìn kỹ Thánh Long Động một cái, quay người trở về sơn cốc của mình. Cử động của Đế Thí Thiên khiến nàng đoán ra rất nhiều, nhưng trước mắt không phải thời gian kiểm chứng.

Trong Thánh Long Động, Lý Lân vẫn ngồi xếp bằng như cũ, khác biệt duy nhất với lúc trước, là đỉnh đầu hắn xuất hiện một đoàn kim quang mơ hồ, trong kim quang có một cây cờ vàng kim nho nhỏ bập bềnh.

- Đây là?

Đế Thí Thiên không nhịn được kinh ngạc mở miệng.

Lá cờ này chính là Chiêu Yêu Phiên, chỉ là khí đoàn nửa hư nửa thực nó trôi nổi bên trong thì Đế Thí Thiên chưa từng thấy. Cũng không phải bất cứ loại thiên địa năng lượng nào Đế Thí Thiên từng biết.

- Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Đế Thí Thiên buồn bực mở miệng.

- Đây là khí vận chi lực! Bản vương không ngờ ngươi làm Thánh Long Vương của Hắc Thủy Tùng Lâm lại được khí vận chi lực gia thân.

Lý Lân đang xếp bằng chậm rãi mở mắt. Trong mắt lóe lên một tia tinh quang, khiến Đế Thí Thiên kinh ngạc không thôi.

- Ngươi sớm đã tỉnh rồi?

Đế Thí Thiên kinh ngạc hỏi.

- Lúc Chiêu Yêu Phiên quay lại ta đã tỉnh rồi! Xem ra bản vương trước đây vẫn coi thường kiện linh bảo này! Lại có thể nhìn thấu linh hồn ấn ký của ngươi, rồi men theo liên hệ đó trực tiếp tiến vào trong cơ thể ta!

Lý Lân giơ tay, từ trong khí đoàn vàng kim như hư vô kia lấy Chiêu Yêu Phiên ra.

- Khí vận chi lực vô hình vô chất, chỉ có bản thân có thể thấy và chạm đến. Ta và ngươi tuy là một thể, nhưng linh hồn ngươi đã cắn nuốt tàn hồn thần thánh cự long, khiến thần hồn của ngươi và ta xuất hiện ngăn cách, cũng khiến khí vận chi lực không thể cộng hưởng. Hơn nữa bản vương lần này ngộ đạo cũng cảm thụ được một ít thứ không tầm thường!

Vẻ mặt Lý Lân ngưng trọng nhìn về phía Đế Thí Thiên, trong mắt có chút phức tạp.

- Ngươi cảm nhận được uy hiếp?

Vẻ mặt Đế Thí Thiên bình tĩnh, chăm chú nhìn Lý Lân nửa ngày, mở miệng nói.

- Không sai! Lần này nhờ võ đạo cảm ngộ, cơ duyên đúng lúc, ta nhìn thấy được mấy hình ảnh tương lai. Trong tương lai, ngươi sẽ trở thành mối họa cho bản vương.

Lý Lân trầm giọng nói.

- Mối họa? Ý ngươi là trong tương lai ta sẽ thoát khỏi sự trói buộc của ngươi, trở thành một cá thể thực sự độc lập?

Đế Thí Thiên sắc mặt không tốt lắm. Sau khi nuốt tàn hồn của cự long thần thánh, Đế Thí Thiên quả thật đã không đơn thuần là phân thân của Lý Lân, nhưng đây là bí mật lớn nhất trong long Đế Thí Thiên, Lý Lân chưa từng tra xét ký ức của hắn, đương nhiên cũng khó nắm được tâm tư đích thực của hắn. Càng không nghĩ rằng một lần ngộ đạo lại khiến Lý Lân thấy được một phần hình ảnh tương lai, tâm tư của bản thân cũng bộc lộ rõ ràng, hoàn toàn trở thành bọt nước.

- Không sai! Ta và ngươi thần hồn vốn là nhất thể, một khi quyết liệt, thần hồn sẽ vĩnh viễn không viên mãn, con đường võ đạo cũng không đi được bao lâu. Kiếp này bản vương có một dã vọng, phải đi đến đích con đường võ đạo, cho nên ta không thể cho phép ngươi phân liệt ra ngoài trong tương lai.

Lý Lân trầm giọng nói. Ý tứ trong lời nói rất đơn giản. Đế Thí Thiên phân thân có thể tồn tại, Đế Thí Thiên độc lập tuyệt đối không thể xuất hiện.

- Ha ha! Phân thân là phân thân, làm sao có thể làm trái ý chí của bản tôn.

Đế Thí Thiên cười lộ vẻ sầu thảm. Cho dù thực lực của hắn mạnh hơn Lý Lân nhiều, nhưng dù sao hiện tại vẫn chưa thoát khỏi sự trói buộc của Lý Lân, nếu Lý Lân muốn, có thể khiến hắn tan thành mây khói bất cứ lúc nào.

- Ta và ngươi dung hợp đã là số phận rồi. Có thể ngươi chưa phát hiện, điều kiện cơ bản để tiến giai Võ Hoàng chính là cần thần hồn vĩnh cố, mà tiền đề của thần hồn vĩnh cố là thần hồn nhất định phải hoàn chỉnh. Cho nên mặc dù hiện tại bản vương không động thủ, chờ đến lúc Cửu phẩm Vương Tọa đỉnh phong, ngươi cũng phải trở về bản thể. Ta nghĩ chuyện này ngươi cũng hiểu rõ, cũng đã ngấm ngầm chuẩn bị rồi!

Lý Lân trầm giọng nói. Chiêu Yêu Phiên vốn là báu vật nổi danh thời thượng cổ, không chỉ là vật tượng trưng cho ngưng tụ lực của yêu tộc, tất nhiên có thần thông cực kỳ hiếm thấy. Đế Thí Thiên cực lực luyện chế Chiêu Yêu Phiên cũng chưa chắc không có ý nghĩ dựa vào Chiêu Yêu Phiên chống đối với Lục Mang Tinh bí ẩn bên trong thân thể Lý Lân.

- Không sai! Ngươi tuy là cho ta tự do, nhưng sự tự do này không lâu dài, với tốc độ tu luyện của ngươi, sợ rằng không cần vài thập niên đã có thể đạt Cửu phẩm Vương Tọa đỉnh phong. Một khi ngươi muốn tấn công rào chắn Hoàng đạo, thì tất nhiên phải thu hồi bản vương để đảm bảo thần hồn hoàn chỉnh. Bản vương đã trở thành cá thể độc lập, tất nhiên không muốn bị ngươi hấp thu. Nhưng bây giờ xem ra, vẫn là thủ đoạn của bản tôn cao tay hơn!

Đế Thí Thiên bất đắc dĩ nói. Quả thật đúng như Lý Lân nói, cảm giác nguy cơ trong long khiến cho Đế Thí Thiên bức thiết cần một vật báu mạnh mẽ để trấn áp bản thân. Quyền trượng thần thánh mặc dù có địa vị rất cao trong Hắc Thủy Tùng Lâm, nhưng vẫn không thể so với loại báu vật bí ẩn như Lục Mang Tinh. Cũng chỉ có Chiêu Yêu Phiên của Yêu Đế thời thương cổ mới đủ lực ứng đối. Đây cũng là một trong các nguyên nhân quan trọng khiến Đế Thí Thiên bức thiết muốn luyện chế Chiêu Yêu Phiên. Hơn nữa nếu luyện chế thành công Chiêu Yêu Phiên, địa vị của Đế Thí Thiên sẽ hoàn toàn được củng cố. Dù là Vương nữ Ngao Vô Tình cũng bị ràng buộc bởi Chiêu Yêu Phiên. Cho dù sau này hắn không thể thần hồn hoàn chỉnh đột phá Hoàng cấp, có Chiêu Yêu Phiên và thân thể cường hãn, cũng đủ đến trấn áp toàn bộ Hắc Thủy Vương Thành. Lại không nghĩ rằng lúc Chiêu Yêu Phiên độ kiếp hoàn thành, không ngờ lại tuân theo sự triệu hồi của Lý Lân, từ lôi kiếp trực tiếp rơi vào tay Lý Lân, điều này đã khiến cho tính toán của Đế Thí Thiên hoàn toàn thất bại.

- Ta cũng chỉ là nhất thời nghĩ tới, chưa từng nghĩ sâu xa đến thế. Nhiều lời vô ích, trở về đi!

Lý Lân trầm giọng nói.

Trên người Đế Thí Thiên bộc phát ra thần long lực màu vàng, sau đó hóa thành bản thể của cự long thần thánh. Hiện tại thể cự long thần thánh đã dài quá ba mươi thước, toàn thân mỗi một tấm vảy đều bao phủ bởi lưu quang nhàn nhạt, tràn ngập không khí sinh mệnh lớn mạnh. Chúc tính trời sinh của cự long thần thánh bản thể Đế Thí Thiên lại chính là Mộc chúc tinh hiếm thấy, đây cũng là nguyên nhân giúp hắn dù bị thương nặng vẫn còn có thể duy trì sinh cơ mãnh liệt vài ngàn năm.

Cuối cùng, bản thể cự long thần thánh màu vàng hóa thành cơn mưa ánh sang màu vàng nhập vào bên trong cơ thể Lý Lân. Sau đó trên mặt Lý Lân lộ ra thần sắc đau khổ đến cùng cực. Thân hình vốn cao một thước tám bắt đầu bành trướng mãnh liệt, xuất hie5n một lớp vảy mịn màu vàng bên ngoài thân hắn. Tứ chi dần dần hóa thành long trảo sắc bén. Ở sau lưng lại từ từ vươn ra hai đôi cánh màu vàng. Chấn động không gian đến mức tưởng như sắp sụp đổ.

Răng rắc răng rắc!

Một âm thanh xương cốt vỡ vụn truyền đến. Xương cốt toàn thân Lý Lân liên tục được tổ chức lại, từng mảnh xương vỡ vụn cùng máu đen chảy ra ngoài cơ thể từ khoảng trống giữa vảy. Nhát thời một bầu không khí tanh tưởi bao phủ toàn bộ động Thánh Long.

Rống!

Lý Lân ngẩng đầu lên thật cao, phát ra một tiếng rống mãnh liệt của rồng, toàn bộ động Thánh Long đều vì tiếng rống gầm này mà chấn động dữ dội.

Ngoài biến hóa của thân thể, gương mặt Lý Lân cũng xuất hiện một chút biến hóa, trên trán mọc ra một cặp sừng ngọc, tóc đen trên đầu đều dựng đứng, đôi mắt màu đen hóa thành màu vàng. Lúc nhắm lúc mở phảng phất sấm chớp. Giữa cặp mi của Lý Lân cũng dần dần xuất hiện một ấn ký Lục Mang Tinh. Một lớp vảy mịn màu vàng bao phủ hơn nửa khuôn mặt của Lý Lân, nếu không tự tin nhìn thì căn bản là không thể nhìn ra bộ dạng của hắn, mà nếu chỉ nhìn thần vận thì gần như giống hệt Đế Thí Thiên, nếu nói có điểm khác biệt thì đó chính là thiếu đi luồng khí quái đản ngoan lệ trên người Đế Thí Thiên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.