Chương trước
Chương sau
- Linh bảo!

Ngao Vô Ba hơi cảm ứng, thần sắc trở nên vô cùng vui mừng, đôi tay bất giác chộp về phía lá cờ đen, muốn đoạt lấy bảo vật.

- Hừ! Đồ của bản tọa cũng dám đoạt, Ngao Vô Ba, ngươi dám phạm thượng sao?

Một đạo thân ảnh vàng kim trong nháy mắt xuất hiện trước đại thủ màu tím vàng do năng lượng của Ngao Vô Ba hóa thành, một đao xuất ra, chân khí hóa thành cự chưởng lập tức tan vỡ.

Sắc mặt Ngao Vô Ba trở nên cực kỳ khó coi, thấp giọng gầm lên, cả người muốn xông ra khỏi động phủ.

- Đại trưởng lão, đây là linh bảo Thánh Long Vương đại nhân cực khổ luyện chế, ngài đừng nhúng tay vào thì tốt hơn!

Thân ảnh Long nữ yên lặng xuất hiện trước động phủ của Ngao Vô Ba, một đôi mắt trong suốt lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn.

Thân thể Ngao Vô Ba cứng lại, một cỗ áp lực khó nói dâng lên trong lòng.

Cái lồng lôi kiếp màu tím to lớn bọc lấy cả Long Cốc trên không trung. Một cỗ khí tức nặng nề đến cực điểm từ trong lôi kiếp phát ra. Trong phạm vi mười dặm, ngũ giai vương thú đều có xúc động muốn chạy trốn. Vương thú dưới ngũ giai đều bị ép nằm xuống đất. Linh thú ngoài phạm vi mười dặm toàn bộ đều căng thẳng chạy ra ngoài. Cho dù các linh thú không biết xảy ra chuyện gì, nhưng bản năng bẩm sinh tránh điểm nguy hiểm vẫn khiến bọn chúng vội vã di chuyển.

- Trừ ngũ giai đỉnh phong Thú vương ra, những kẻ khác đều lui vào Long Cốc.

Thanh âm của Đế Thí Thiên vang lên. Những vương thú từ trong Long Cốc ra ngoài để nhìn đều không thể không trở về, chỉ có những Thú vương ngũ giai đỉnh phong đứng ở bên bờ Long Cốc cẩn thận quan sát tình hình lôi kiếp trong không trung.

- Thánh Long Vương đại nhân, xảy ra chuyện gì vậy?

Vẻ mặt Ngạo Thiên ngưng trọng đi đến trước người Đế Thí Thiên.

Đế Thí Thiên nhìn kỹ Ngạo Thiên một cái, trong mắt lóe lên một tia sáng lạ lùng.

- Ngạo Thiên, ngươi đi Thánh Long Động trông chừng Lý Lân, nhất định phải bảo vệ hắn an toàn.

Đế Thí Thiên trầm giọng nói.

- Bảo vệ Lý Lân? Thánh Long Vương, Lý Lân ở trong Thánh Long Động ai dám đi vào hại hắn.

Ngạo Thiên không hiểu hỏi.

- Nhiều lời vậy để làm gì, bảo ngươi đi thì ngươi đi đi. Nếu Lý Lân xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, bản vương sẽ hỏi tội ngươi đó.

Đế Thí Thiên bực mình nói.

Ngạo Thiên không dám chậm trễ, nhìn lôi kiếp tím đậm giữa không trung một cái, rồi quay người đi vào Long Cốc.

- Ầm ầm!

Thiên lôi phát ra tiếng vang trầm đục, sau đó hoàn toàn khóa chặt lá cờ nhỏ màu đen bay lơ lửng giữa không trung.

- Khí kiếp! Các ngươi rốt cuộc luyện chế ra cái gì vậy!

Ngao Vô Ba ra khỏi Long Cốc sắc mặt vô cùng khó coi. Bên cạnh hắn, Long Nữ Ngao Vô Tình vẻ mặt bình tĩnh, nhưng nhìn kỹ lại phát hiện trong đôi mắt nàng có vẻ kinh hỉ. Không hổ là chí bảo danh chấn thượng cổ, vừa mới luyện ra hình thức ban đầu đã dẫn đến thiên kiếp màu tím rồi.

Cái gọi là khí kiếp chính là khảo nghiệm thiên địa lôi kiếp mà linh bảo lúc thành hình phải trải qua. Thành công thì trở thành linh bảo chân chính, tiềm lực vô hạn, mà thất bại thì hóa thành tro bụi. Ngao Vô Tình cũng không ngờ luyện chế Chiêu Yêu Phiên (cờ chiếu yêu) lại dẫn đến động tĩnh lớn như vậy. Nhìn lôi kiếp tím thẫm giữa không trung, trong lòng Ngao Vô Tình cảm thán, thiên địa lôi kiếp này tuy không khủng bố bằng thất thải thiên kiếp năm đó bản thân từng độ, nhưng cũng vượt qua hóa hình thiên kiếp của linh thú phổ thông.

Trong đó vẻ mặt Ngao Vô Ba là khó coi nhất, hôm qua hắn vừa mới độ hóa hình thiên kiếp, hôm nay Đế Thí Thiên đã làm ra một cái khí kiếp còn khủng bố hơn cả hóa hình thiên kiếp của bản thân. Tài nguyên trong Hắc Thủy Tùng Lâm tuy phong phú, linh bảo cũng sinh ra không ít, nhưng linh bảo có thể dẫn đến khí kiếp vẫn chưa từng xuất hiện. Khiến hắn buồn bực nhất là, quy mô của khí kiếp này còn cao hơn hóa hình thiên kiếp của mình một bậc, cái này khiến Ngao Vô Ba vô cùng kiêng kỵ lá cờ đen kia.

- Qua thiên kiếp rồi ngươi sẽ biết thôi! Ngao Vô Ba, tuy ngươi đã thành Hoàng Cấp cao thủ, bản thể cũng tiến hóa thành Tử Kim Thần Long, nhưng trước mắt Thánh Long Vương trong Hắc Thủy Vương Thành vẫn là Đế Thí Thiên, ngươi đừng có làm khó bản tọa.

Ngao Vô Tình cảnh cáo.

- Vương nữ, Đế Thí Thiên thực là thượng cổ thần long sao?

Ngao Vô Ba trầm giọng nói.

- Ngao Vô Ba, ngươi có ý gì? Lẽ nào ngươi hoài nghi bản tọa nói láo sao?

Vẻ mặt Ngao Vô Tình lạnh lẽo, ánh mắt nhìn về phía Ngao Vô Ba tràn đầy bất thiện.

- Cũng không phải thế, uy áp huyết mạch trên người Đế Thí Thiên không sai, nhưng linh hồn hắn lại có vấn đề. Lại thêm quan hệ giữa hắn và nhân loại kia, tất cả đều nói lên trong đó còn có ẩn tình khác.

Ngao Vô Ba thấp giọng nói.

Vẻ mặt Ngao Vô Tình biến đổi, chuyện này nàng cũng từng nghĩ đến, chẳng qua dựa vào thần thức dò xét của nàng, linh hồn Đế Thí Thiên tuy suy nhược, nhưng không thể nghi ngờ chính là hồn lực của thần thánh cự long. Cũng chính vì nguyên nhân này, lúc đó nàng mới có thể kiên định phò trợ Đế Thí Thiên thượng vị chèn ép tâm tư của Ngao Vô Ba.

- Ngao Vô Ba ngươi có biết ngươi vừa nói có ý nghĩa gì không? Ngươi muốn phạm thượng, làm loạn Hắc Thủy Tùng Lâm sao?

Ngao Vô Tình rất nhanh khôi phục bình thường. Cho dù Đế Thí Thiên có vấn đề hay không, hành động của Ngao Vô Ba lúc này rõ ràng là rắp tâm hại người.

- Phạm thượng ta tự nhiên không dám, nhưng căn cứ luật thép trong Hắc Thủy Tùng Lâm, hoàng tộc sau khi đạt đến Hoàng Cấp, có thể dựa vào thực lực cạnh tranh ngôi vị Thánh Long Vương, bản tọa chính là thân thể tử kim thần long, hoàn toàn xứng là hoàng tộc thần long nhất mạch, tự nhiên có tư cách này.

Ngao Vô Ba không hề nóng vội. Ngao Vô Tình có thể bảo vệ Đế Thí Thiên nhất thời, không thể bảo vệ hắn cả đời. Chỉ cần Đế Thí Thiên còn là nam nhân, vậy vĩnh viễn không thể trốn dưới bóng Ngao Vô Tình, lúc đó hắn có thể lợi dụng luật thép của Hắc Thủy Tùng Lâm khiêu chiến Lý Lân. Vừa rồi hắn ra tay chụp Chiêu Yêu Phiên, trừ lòng tham khi thấy linh bảo ra, còn tiện tay thăm dò tu vi của Đế Thí Thiên, cũng chính lần thăm dò này đã củng cố quyết tâm khiêu chiến của Ngao Vô Ba.

- Hừ! Kiện linh bảo này là bản tọa hợp lực với Đế Thí Thiên luyện chế, trong lúc linh bảo độ kiếp, nếu ngươi dám có dị động gì, đừng trách bản tọa không khách khí.

Ngao Vô Tình lạnh lùng nói. Kỳ thực nàng nói như vậy cũng như đồng ý sau việc này Ngao Vô Ba khiêu chiến Đế Thí Thiên. Dù sao luật thép của Tùng Lâm đã tồn tại mấy vạn năm rồi, không phải một Tùng Lâm Thủ Hộ Giả như Ngao Vô Tình nàng có thể thay đổi.

- Đó là tự nhiên, Vương nữ đại nhân và Thánh Long Vương luyện chế ra linh bảo tiềm lực vô hạn như vậy cho Hắc Thủy Tùng Lâm, bản tọa ủng hộ còn không kịp, sao có thể phá hoại chứ.

Trên mặt Ngao Vô Ba lộ vẻ tự tin. Đạt được Hoàng Cấp khiến Ngao Vô Ba càng thêm tự tin. Lấy thực lực Lý Lân đánh nát bàn tay năng lượng của hắn, Ngao Vô Ba đoán thực lực của Lý Lân còn xa mới lợi hại được như Hoàng Cấp cao thủ chân chính. Kết quả này khiến Ngao Vô Ba coi vị trí Thánh Long Vương là vật trong túi, thậm chí cho rằng cây Chiêu Yêu Phiên này đã định là sẽ giao cho mình. Với suy nghĩ này, hắn sẽ chỉ hỗ trợ Chiêu Yêu Phiên độ kiếp, tuyệt đối không ra tay phá hoại.

- Như vậy, chúng ta yên lặng theo dõi là được rồi!

Ngao Vô Tình nói xong, ánh mắt nhìn về phía Đế Thí Thiên từ trong đám người chầm chậm bay lên, bay về phía không trung.

Ầm ầm...!

Một đạo thiểm điện màu sắc đánh xuống, trực tiếp đánh lên Chiêu Yêu Phiên bị không gian cố định.

Trong tay Đế Thí Thiên xuất hiện một thanh chiến đao màu đen, thúc động chân lực, một đạo đao mang nóng rực xông thẳng lên trời, trực tiếp nghênh đón kiếp lôi trên không trung. Hai bên va chạm, tạo ra sóng xung kích kinh khủng. Long Cốc được Ngao Vô Ba di chuyển sơn phong khôi phục lại nguyên trạng một lần nữa tan hoang. Núi lớn sụp đổ, cây cối biến mất.

Trong tu luyện giới, linh bảo độ kiếp cần linh bảo tự mình chống đỡ thiên kiếp. Nhưng đây chỉ giới hạn trong linh bảo công kích hoặc phòng thủ. Loại linh bảo đặc thù không có lực công kích, cũng không có sức phòng ngự như Chiêu Yêu Phiên, lúc tiến giai phải dựa vào thủ đoạn đặc thù. Có thể dựa vào lực lượng trận pháp chống đỡ lực lượng thiên kiếp, cũng có thể do chủ nhân của linh bảo đứng ra chống lại thiên kiếp.

- Hảo đao pháp! Không ngờ Thánh Long Vương còn có thủ đoạn này.

Vẻ mặt Ngao Vô Tình lóe lên một tia kinh hỉ. Trước đây Đế Thí Thiên chém giết Tiên Thiên Cao Thủ nhân loại chủ yếu dựa vào tốc độ và lực lượng để giành thắng lợi, đây căn bản không phải đấu pháp của Hoàng Cấp cao thủ. Nếu sử dụng công kích đao pháp như vậy, tuyệt đối có thể uy hiếp Hoàng Cấp. Đây cũng nói lên Đế Thí Thiên đã nhập môn đao đạo rồi, trong thế giới nhân loại có thể gọi là đao khách, cũng là hạng có chiến lực siêu mạnh trong võ giả.

- Trước đây ta còn lo lắng hắn thần hồn nhỏ yếu, khó có thể chống lại thần thông công kích của Ngao Vô Ba. Nhưng hiện giờ xem ra, bằng vào đao pháp sắc bén đăng đường nhập thất này, hai người chưa chắc đã không có sức chiến một trận.

Đôi mắt Ngao Vô Tình lấp lánh. Có thể mượn một thanh trường đao thể hiện lực lượng thân thể, không thể không nói Đế Thí Thiên rất có thiên phú về mặt luyện đao.

Sắc mặt Ngao Vô Ba có chút khó coi. Hắn biết bản thân đã coi thường Đế Thí Thiên rồi. Đồng thời trong lòng cũng thầm thấy may mắn lần này đến đây xem khí kiếp, nếu không lúc mình khiêu chiến Đế Thí Thiên rất có thể vì coi thường mà chịu thiệt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.