Chương trước
Chương sau
- Phi Linh tỷ tỷ? Sao tỷ lại tới đây?

Ny Ny kinh ngạc nhìn người mới vào, người này chính là Mạc Phi Linh ở lại Hắc Thủy vương thành.

- Rốt cục ngươi đã tỉnh rồi, ngươi hôn mê đã ba ngày rồi, nếu không có linh đan diệu dược của Hương Lân cô nương, e rằng ngươi đã chết rồi.

Mạc Phi Linh nghĩ mà sợ nói, lúc ấy nàng đi chậm một chút thì Ny Ny có lẽ đã nằm lại trong rừng rậm rồi.

- Ta cũng không nghĩ tới ta có thể sống sót trở về! Đúng rồi, Phi Linh tỷ, trung đội nữ binh thế nào rồi?

Ny Ny lo lắng hỏi, lúc ấy nàng mang theo trung đội nữ binh tiến vào rừng rậm, nhưng đen đủi gặp phải một đàn Thương Lang. Tại trong Hắc Thủy Tùng Lâm, lang tộc cũng không phải là bộ tộc cường đại gì, nhưng lại là một tộc đàn kiệt ngạo bất thuần. Hơn nữa, sức sinh sản của chúng lại cực nhanh, lực công kích cường hãn. Trong Hắc Thủy Tùng Lâm, ít có chủng tộc linh thú nào nguyện ý trêu chọc bọn chúng. Có thể nói, trung đội nữ binh còn chưa phân tán đã trở thành mồi của bầy sói..

Dưới dẫn dắt của Lang vương cấp ba, hơn một ngàn con Thương Lang cấp dưới tạo thành tộc đàn phát công kích với trung đội nữ binh. Trung đội nữ binh chỉ có trăm người, đối mặt trước vây công của Thương Lang, hậu quả cực kỳ nguy hiểm. Có người đề nghị lập tức bóp nát bảo mệnh thần phù, nhưng bị Ny Ny phủ quyết. Nàng không biết Lý Lân chuẩn bị gì cho lần thí luyện lần này, nhưng tiến hành thí luyện trong Hắc Thủy Tùng Lâm nguy cơ tứ phía này tất phải bỏ ra cái giá thật lớn. Ny Ny quyết định vô luận thế nào cũng không thể lãng phí tâm ý Lý Lân.

Vì thế Ny Ny ban bố mệnh lệnh thứ nhất từ khi tiếp nhận chứ đội trưởng. Là bỏ qua bảo mệnh thần phù, dùng thực lực của mình để sống sót trong Hắc Thủy Tùng Lâm.

- Trung đội nữ binh bị tổn thật không nhỏ, chết trận mười mấy người, trọng thương càng nhiều hơn. Sao ngươi lại điên như vậy! Buông bỏ bảo mệnh phù, cho dù là điện hạ cũng sẽ không đồng ý!

Mạc Phi Linh trách cứ nói.

- Thí luyện không thể không làm thật một chút, chỉ ma luyện giữa sinh tử mới có thể có được hiệu quả vượt qua mong đợi.

Ny Ny cười một cái, nhưng thương thế của nàng quá nặng, trong lúc vô ý làm tác động tới vết thương, trên mặt lộ ra thống khổ cực kỳ.

- Một đại mỹ nhân nũng nịu lại thành cái dạng này, tiểu tử Lý Lân trở về chắc đau lòng lắm! Ngươi nên an tâm dưỡng thương đi! Bản cô nương cam đoan trả lại bộ dạng nữ nhân xinh đẹp cho ngươi. Hơn nữa, ta nghĩ Lý Lân cũng gần về rồi!

Hương Lân có chút bất đắc dĩ nói. Người bên cạnh tên Lý Lân này đều có chút tâm nhãn, nha đầu Ny Ny này lại như vậy, thiếu chút nữa đã mất mạng. Những đại đội phủ binh khác chẳng những không thu lấy giáo huấn, ngược lại, sau khi thí luyện lần đầu tiên kết thúc còn cám ơn Hạc Vương đưa bọn họ vào lại trong Hắc Thủy Tùng Lâm. Hiện tại đã không biết có bao nhiêu người chết dưới móng vuốt của linh thú, Hương Lân có chút chờ mong biểu tình của Lý Lân khi trở về.

- Ngươi an tâm nghĩ ngơi đi! Chuyện trung đội nữ binh ta sẽ quản!

Mạc Phi Linh an ủi vài câu liền rời đi. Nàng cũng không phải là không muốn ở lại lâu một chút, nhưng tình huống của trung đội nữ binh còn ác liệt hơn nhiêu so với nàng nói. Tử vong mười mấy người, trọng thương thì hơn qua ba mươi, còn lại mỗi người đều có bị thương, thương vong nhiều như vậy đối với trung đội một trăm người thì đúng là tổn thật cực lớn. Trọng yếu nhất là sĩ khí của đội ngũ này đã hạ thấp, thậm chí còn có nhiều người manh nhan sinh ra ý niệm thối lui. Nếu không giải quyết vấn đề này, trung đội nữ binh này chẳng những không có được thành tích trong thí luyện mà còn có nguy cơ hoàn toàn tan rã. Mạc Phi Linh tuyệt đối không để trung đội nữ binh sụp đổ như thế. Vệ binh có Bạch nương tử, phủ binh thì có Mạc Phi Linh nàng. Cho dù là kỳ nữ tử cân quắc không kém đấng mày râu, nhưng đều là lòng so sánh với nhau giữa nữ nhân.

Địch Sơn tiểu thành chính là thành nhỏ phía tây bắc Hắc Thủy vương thành, dân cư không nhiều lắm, cũng không có thế lực lớn nào tồn tại. Dù sao nơi này là một thành nhỏ hẻo lánh, không gần Hắc Thủy vương thành, cũng không gần quan đạo, tuy rằng có cao thủ tiên thiên nhưng phẩm chất không cao, không có sức đối mặt với uy hiếp của mười vạn đại quân, vì vậy mới rất an phận. Mà sau khi Vệ quân đến đây liền biến tòa thành này thành một đại binh doanh trong khoảng thời gian ngắn, nhất là sau khi đạt được Binh trận tàn đồ. Mỗi một ngày, Vệ Quốc quân đều phát sinh biến hóa thật lớn.

Trung tâm vương thành, Chu Thắng Nam cùng Bạch nương tử đang phân tích thế cục mới của vương thành.

- Chúng ta đã liên hệ cùng Ngụy Diên, căn cứ vào tin tức của lão, điện hạ đã vào Hắc Thủy Tùng Lâm, có thể gặp nguy hiểm gì không. Hiện tại Hán vương phủ thành lập Phủ binh, đang gia tăng huấn luyện trong rừng. tin rằng thực lực của bọn họ chắc sẽ tăng nhanh.

Chu Thắng Nam nói.

- Xem ra trước mắt điện hạ đã bỏ qua Hắc Thủy vương thành, cao thủ Hoàng cấp giao chiến thì chúng ta bây giờ còn không thể nhúng tay. Quân sư, Binh trận huấn luyện thế nào rồi? Có thể chịu được một trận chiến không?

Bạch nương tử nghiêm túc hỏi. Bạch nương tử chấp chưởng binh quyền trong thời gian dài, bộ dáng anh tư táp sảng, hiện tại càng thêm có thêm khí tức sát phạt thiết huyết của chiến tướng, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.

- Mười vạn chủ quân đã diễn luyện xong, không hổ là thành tựu lớn nhất của binh gia đế quốc. Dù chỉ là được một phần ba nhưng uy lực của chiến trận này đã vượt xa bình thường, có thể nói là vô địch dưới Hoàng cấp.

Chu Thắng Nam hưng phấn nói.

- Vô địch dưới Hoàng cấp? Lợi hại như vậy?

Bạch nương tử không tin tưởng nói. Lần trước có được Thương Lang đại trận thì cũng chỉ đạt chiến lực bằng Tiên Thiên ngũ lục phẩm. Hiện tại Bạch Hổ đại trận vừa diễn luyện đã thể phát huy ra uy lực nửa bước Hoàng cấp, đây thực sư là quá khủng bố.

- Đây là còn bị giới hạn do thực lực binh lính chúng ta quá yếu kém. Nếu thực lực mọi người tăng lên tới Võ Tông, chiến lực của binh trận tất sẽ đột phá Hoàng cấp, thậm chí đạt tới trình độ rất cao.

Chu Thắng Nam tự tin nói. Mười vạn võ giả ngưng tụ lực lượng vào một chỗ, uy lực sinh ra tất nhiên khủng bố dị thường.

- Tăng lên thực lực trong khoảng thời gian ngắn thì nói dễ hơn làm. Quân sư, ngươi xem có thể dùng số lượng thay thế chất lượng không? Chúng ta còn có gần ba mươi vạn quân dự bị, nếu để chúng gia nhập vào trong binh trận, có thể làm cho uy lực đại trận đạt tới Hoàng cấp a! Hiện tại, trong Hắc Thủy vương thành chỉ có một nơi có Hoàng cấp, điện hạ không cho chúng ta đi vào là vì lo lắng thực lực của chúng ta không đủ.

Bạch nương tử trầm trọng nói.

- Số lượng bù cho chất lượng thì cũng có thể làm, nhưng người khống chế pháp trận cũng phải đạt trên Tiên Thiên. Hiện tại ta mới Võ Tông ngũ phẩm, khống chế mười vạn đại quân đã là cực hạn.

Chu Thắng Nam cười gượng, sỡ dĩ Vệ Quốc quân tinh giản ở mức mười vạn người không phải là vì thay thế những binh sĩ có binh lực không hợp cách. Mà là vì chỉ giữ vững số lượng mười vạn là tốt nhất, nhưng vậy vô luận là Thương Lang binh trận hay Bạch Hổ đại trận đều có thể sử dụng.

- Cao thủ trận pháp thì tìm đâu đây! Thật ra Điện hạ hiểu biết không ít về trận pháp, cũng là cao thủ tiên thiên, nhưng lúc này Điện hạ còn đang ở trong Hắc Thủy Tùng Lâm, khi nào ra thì ai cũng không biết được. Cao thủ Tiên thiên của Đại Đường thì chúng ta không thể điều động, huống chi Điện hạ không thể để Binh trận rơi vào trong tay quân đội Đại Đường, ít nhất bây giờ thì không thể nào.

Trải qua ma luyện trong khoảng thời gian này, Bạch nương tử đã không còn là đại tiểu thư thổ phỉ năm đó rồi. Hơn nữa được Chu Thắng Nam phụ tá, tư tưởng đã thành thục rất nhiều, tự nhiên hiểu được thế cục hiện tại của Lý Lân.

- Tề vương, Ngụy vương cùng Hàn Vương Đại Đường giá lâm, tướng lĩnh Vệ Quốc quân nhanh chóng tiếp đón!

Một giọng nói cực lớn truyền khắp Địch Sơn tiểu thành.

- Người của Đại Đường tới?

Bạch nương tử biến sắc.

- Trong khoảng thời gian này, ta vẫn thu thập tin tức từ Trường An. Tề vương, Ngụy vương cùng Hàn vương đều là vương gia có thực lực cửu phẩm đỉnh phong trong mười đại cao thủ của Đại Đường. Không nghĩ tới lần này lại tới cả ba người, coi như Đại Đường bỏ ra thật lớn a!

Chu Thắng Nam trầm giọng nói.

- Mặc dù ba người đều là Vương Tọa cửu phẩm, đối mặt với Hoàng cấp cũng không làm được gì. Chỉ sợ bọn họ cảm nhận được đại chiến giữa Hoàng cấp ở Hắc Thủy vương thành mới thay đổi hành trình mà tới Địch Sơn tiểu thành. Quân sư, chúng ta phải làm thế nào?

Bạch nương tử cau mày, cảm thấy phi thường phiền phức.

- Tiếp bọn họ vào thành, cẩn thận tiếp đãi. Đừng cho bọn họ tiếp xúc tin tức về Binh trận, tốt nhất là điều mười vạn quân tinh nhuệ ra khỏi thành đi, thay đổi bằng những bộ đội khác.

Chu Thắng Nam trầm tư một chút rồi nói.

- Cũng chỉ biết làm vậy mà thôi!

Bạch nương tử gật đầu, sau đó an bài người tiếp đón.

Vì tiếng hét này mà cả Địch Sơn tiểu thành cũng chấn động lên rồi, chủ nhân tiếng hét này ít nhất cũng là cao thủ Vương Tọa cao giai, có thể nói là siêu cấp cao thủ mà ở Địch Sơn tiểu thành này không có.

Ba người tiến vào trong thành, Bạch nương tử cấp phủ viện lớn nhất trong thành cho bọn họ ở lại. Nhưng người này cũng không khách khí, hơn nữa còn cao ngạo dị thường.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.