- Yên tâm đi! Có thần phù truyền tống không gian trong tay, chỉ cầnkhông phải là cao thủ cấp Hoàng ra tay, vấn đề an toàn ngươi chớ lolắng.
Lý Chấn Uy cười cười nói.
- Cho dù như vậy, vẫnlà cẩn thận chút thì hơn. Một khi cao thủ cấp Hoàng ra tay, muốn chạytrốn thì càng không thể. Sau này chúng ta còn nhiều thời gian, không cần thiết cùng những người này trong giành trong chốc lát.
Ánh mắtLý Lân hơi lạnh lẽo nhìn hướng Thần Lang giáo. Bản thân mình kiêu ngạodẫn phủ Binh rời đi như vậy, vì hấp dẫn chút người có thực lực chú ý, cố hết sức cam đoan an toàn của đám người ở lại Lý Chấn Uy. Đồng thời LýLân cũng muốn nhân cơ hội tìm ra thế lực đối nghịch, đợi tương lai nắmđược Hắc Thủy vương thành trong tay, là lúc tính toán tất cả.
Lý Chấn Uy gật gật đầu, nhưng trong lòng có chút xem thường, có Cửuphẩm Vương tọa tọa trấn, Hán Vương phủ thoạt nhìn vững như Thái Sơn. Vềphần khả năng cao thủ cấp Hoàng ra tay, Lý Chấn Uy cho rằng sẽ không quá lớn. Dù sao Hắc Thủy vương thành đã mấy trăm năm không có cao thủ cấpHoàng ra mặt xuất thủ.
- Điện hạ, kính xin cẩn thận hết thảy, việc này chỉ sợ sẽ không an toàn như vậy.
Ngụy Duyên trầm giọng nói.
- Bản vương đã sớm liệu đến những chuyện này, nếu làm như vậy, còn cónắm chắc giải quyết những tai họa ngầm này. Ta nghĩ Đế Thí Thiên cũng sẽ cực kỳ vui sướng khi ta mang cho hắn phần đại lễ này.
Khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887526/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.