- Không sai! Đánh vỡ quy tắc bình thường mới có thể trở thành cao thủ siêu cấp. Ta muốn chứng mình, suy nghĩ của sư phụ đã sai lầm rồi. Địa vị của một cá nhân, một thế lực đều phải dùng thực lực mà tạo nên.
Trương Thiên Lôi lớn tiếng nói.
- Haizz! Cũng không biết Tam hoàng tử nói vậy có bao gồm cả ta hay không!? Mạnh Như Tùng, tiểu tử ngươi ít kêu khổ đi, thực lực yếu nhất trong chúng ta hình như là đạo gia a!
Trương Hạo càng nói càng buồn bực, vừa rồi còn cười cười vui sướng, vậy mà quên mất mình là người có thực lực yếu nhất!
- Đúng a! Sao ta lại quên cái tên mũi trâu này nhỉ! Ngươi còn chênh lệch tới ba phẩm, ha ha! Không tệ không tệ! Trong lòng bản công tử đã thăng bằng hơn nhiều rồi. Mũi trâu, nếu không chúng ta so sánh một chút, xem ai đột phá Tiên Thiên trước!?
Mạnh Như Tùng tiến tới trước người Trương Hạo, thần sắc đã khôi phục vẻ tung bay.
- Cút!
Nếu không phải thực lực không bằng người ta thì Trương Hạo đã đấm một quyền rồi.
Lý Lân tiến vào trong tiểu viện, Hương Lân lẳng lặng ngồi trong phòng thưởng trà. Ấm trà tử sa tràn đầy linh tính được Lý Chấn Uy tặng cho Lý Lân đang phun ra hơi nước lượn lờ, hương trà như thấm vào ruột gan tràn đầy tiểu viện.
- Ngươi trở lại rồi! Đã thay ta cảm tạ vị Hoàng thúc nhiệt tình kia chưa?
Hương Lân không vì khuôn mặt khó chịu của Lý Lân mà động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887503/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.