Trên một ngọn núi cao vút tới tận mây ở sâu trong Hắc Thủy Tùng Lâm,khác hẳn với sông núi xung quanh, ngọn núi cao lớn nơi này không biếtcao bao nhiêu lại hoàn toàn là màu đen. Đỉnh núi đen nhánh không có mộtngọn cỏ, nhưng thiên địa nguyên khí lại cực kỳ sung túc, quấn lấy nửatrên ngọn núi không phải là mây, mà là thiên địa nguyên khí nồng đậmsương hóa. Từ nơi này có thể nhìn thấy địa phương nhìn như rừng thiêngnước độc kỳ thực lại là một tòa phúc địa khó lường.
Thân hình hai mươi mấy mét của Hạc Vương so với ngọn núi lớn màu đen quả thực như đốm lửa so với trăng rằm, nho nhỏ gần như không nhìn thấy. Hạc Vươngđến trước ngọn núi lớn, nhưng chưa hề hạ xuống, mà là trực tiếp vỗ cánhbay về phía ngọn núi lớn, thân thú khổng lồ bị linh lực màu trắng baobọc, một tiếng gáy vang, đôi cánh chớp động, trực tiếp tiến vào trongngọn núi thoạt nhìn cực kỳ kiên cố.
Thì ra ngọn núi này thựcra có một trời đất khác, trong đó tự thành một thế giới, thiên địanguyên khí còn nồng đậm hơn bên ngoài vô số lần. Khác hẳn bên ngoàihoang vu yên tĩnh, bên trong thoạt nhìn vô cùng náo nhiệt, linh thú xuất hiện trong rừng thấp nhất cũng là Vương thú cấp bốn, thậm chí khôngthiếu linh thú cấp năm đi lại khắp nơi. Đương nhiên, trong đó cũng cóchiến đấu, hai con linh thú cấp năm đang chém giết, máu tươi tung bay,thoạt nhìn máu tanh tàn khốc, nhưng lại không thực sự muốn tính mệnh của đối phương. Dù sao thì đây đều là chiến lực cao giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887460/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.