Chương trước
Chương sau
Vương đại ca, ra bên ngoài chỉ có linh thú chuẩn giai, giá trị quá nhỏ!

Nữ tử xinh đẹp nói.

- So với sinh mạng thì tiền tài chỉ là vật ngoài thân mà thôi!

Nói xong, trung niên họ Vương dẫn đầu đi ra ngoài, bốn tên nam tử còn lạikhông chút do dự theo gã, nữ nhân có tư sắc tầm thường chỉ do dự chốclát rồi cũng đuổi theo bước chân trung niên.

Chỉ còn nữ tử cóchút tư sắc, lúc này thần sắc ả biến đổi không chừng, lần này liều mạngtiến vào Hắc Thủy Tùng Lâm cũng không phải lịch lãm, cũng không phải tịnạn mà chỉ vì tài phú. Vị trung niên cao thủ được ả coi trọng lại vôdụng như thế, điều này là cho trong lòng gã có chút khinh thường. Hơnnữa, sau khi nhìn thấy Lý Lân vừa anh tuấn lại có thực lực cường hãn như vậy, trong lúc nhất thời, nữ nhân này liền quyết định đuổi theo thiếuniên cao thủ kia. Bẳng vào vẻ thùy mị cùng với thủ đoạn đối phó nam nhân của mình mà dụ dỗ hắn. Nghĩ tới tình cảnh lúc đi bên cạnh thiếu niêncao thủ, ả này liền hoàn toàn quên mất nguy hiểm.

- Bản cô nương cũng không muốn tầm thường vô vi cả đời! Chỉ dựa vào nam nhân mới là đạo sinh tồn của nữ nhân!

Nữ nhân khinh bỉ nhìn đồng bạn đang rời đi phía xa, trong lòng sinh ra cảm giác ưu việt, vì vậy, ngay cả chào hỏi, ả cũng lười. Ả trực tiếp theophương hướng Lý Lân vừa đi mà đuổi theo.

Tại một hướng khác, trung niên họ Vương cũng phát hiện nữ nhân xinh đẹp không đuổi theo.

- Tự gây nghiệt thì không thể sống! Chúng ta đi thôi!

Trung niên họ Vương không chút tính toàn quay lại, thậm chí trên mặt cũngkhông có biểu tình gì. Bốn tên nam nhân khác thì thần sắc lạnh lùng, chỉ có nữ nhân bình thường kia hơi có chút phức tạp, nhưng nàng cũng khôngcó giao tình với nữ nhân xinh đẹp kia, tự nhiên cũng không nói gì thêm.

Tốc độ đi trong rừng của Lý Lân cực nhanh. Vì để tránh phiền toái, hắnchẳng những thu liễm hơi thở trên người, còn ở trên người bôi dịch thảokhiến linh thú chán ghét. Trừ khi linh thú trực tiếp đánh tới, Lý Lân sẽ không chủ đông đi trêu chọc các linh thú khác.

- Tên kia đang làm gì, làm sao trốn được chỗ sâu như vậy!

Lý Lân có chút buồn bực nói. Lần này hắn tiến vào Hắc Thủy Lâm tự nhiênkhông phải vì tìm kiếm Ngụy Duyên cùng người nhà hắn, huốn chi ở HắcThủy Lâm lớn như thế, hắn cũng không thể biết Ngụy Duyên cùng người Ngụy gia trốn ở chỗ nào, chỉ có thể chờ Ngụy Duyên chủ động liên hệ hắn.

Sự tình Ngụy gia đã qua, tam đại thế lực tuy rằng cũng phát truy nã, nhưng tiền thưởng cũng không cao, dù sao mười cao thủ Ngụy gia không còn mộtngười trốn ra được, còn mất đi bình phong che chắn, Hỗn Thiên Côn, đốivới tam đại thế lực hoàn toàn không có uy hiếp. Về phần Ngụy Duyên kiacó cái danh thiên tài, cũng nhiều lắm làm cho tam đại thế lực có chútkiêng kỵ, đề cao một chút tiền thưởng truy nã, cái khác thì khó có thểlay động tâm tư tam đại thế lực. Dù sao mấy trăm năm truyền thừa để chobọn họ thấy qua rất nhiều thiên tài chết non, Ngụy Duyên so với nhữngthiên tài kia chưa chắc có nhiều ưu thế hơn. Huống chi hiện tại, NgụyDuyên đã không có tài nguyên của Ngụy gia duy trì, tốc độ tu hành củahắn chỉ có thể giảm xuống, còn có thể gọi là thiên tài hay không, chỉ có trời mới biết. Lấy nội tình của tam đại thế lực, chỉ là một Ngụy Duyêncòn không cần quá để ý.

Mà lý do Lý Lân tiến vào Hắc Thủy Lâm lúc này chỉ có một, chính là phải tìm kiếm con Đại Địa Bạo Long Vươngkia. Hiện tại hắn khẩn cấp cần chiến lực cao giai tới cam đoan an toàncủa bản thân. Về phần có cao thủ ở bên cạnh có thể ảnh hưởng đến conđường rèn luyện của mình hay không, Lý Lân cũng chẳng quan tâm. Dù saođịch nhân của hắn đều là lão quái vật cao giai Vương Tọa sống mấy trămnăm như vậy, Lý Lân giống như mầm đậu không có tư cách cùng người ta lật bài. Hơn nữa chuyện Lý Hoành bị thương cũng làm cho Lý Lân thấy đượcnguy cơ, đối với uy lực của linh bảo càng có thêm hiểu biết. Từ khi hắnnhận thức, ngoại trừ bạch y nữ tử cùng tên Đại Địa Bạo Long Vương khủngbố kia, không ai có thể đảm bảo an toàn cho bản thân.

Không thểnghi ngờ Lục Mang Tinh, Ma đao, Thú Đạo Thiên Thư, cùng tám miếng PhongẤn Thần Phù kia ở trong cơ thể hắn cũng không thể coi là bảo bối, mặc dù phẩm chất tuyệt đối trên linh bảo mà tam đại thế lực đang nắm giữ. Bởivì những thứ này không thể lấy ra, Lục Mang Tinh ẩn chứa bí mật hắnxuyên qua sống lại, tuy rằng hiện tại hắn có thể vận dụng một phần lựclượng Lục Mang Tinh, nhưng đối với thứ này vẫn là chưa hiểu rõ hết. ThúĐạo Thiên Thư lại càng là cái tổ ong vò vẽ lớn, một khi tin tức này lộra, trừ bỏ nhân loại tham lam, còn có thể trở thành địch nhân của toànbộ linh thú. Lý Lân cũng không đần độn cho rằng bây giờ nhân loại làchúa tể đại lục, bản thân có thể không kiêng nể gì. Ma đao cũng như vậy, nếu lấy ra sẽ khiến hắn không thể hòa nhập với xã hội loài người. Cònlại Phong Ấn Thần Phù cố tình thuộc loại bảo bối phòng thủ, hiện tại LýLân ngay cả da lông của Phong Ấn Chi Đạo cũng chưa học được, căn bản làkhông phát huy được công dụng của tám miếng linh phù này.

- Hyvọng lá bài tẩy của ta có thể dụ dỗ cái đại gia hỏa này. Vốn định chờtương lai thực lực mạnh đến đem nó thu làm linh thú, không nghĩ tới bâygiờ lại chỉ có thể tìm tới trước thời hạn!

Vẻ mặt Lý Lân có chútnghiêm trọng. Việc này có thành công không, trong lòng Lý Lân cũng không nắm chắc. Huống chi căn cứ hiểu biết của hắn, trong Hắc Thủy Lâm nàycũng không phải bền chắc như thép, mà Đại Địa Bạo Long Vương tính tìnhnóng nảy như vậy đừng hy vọng hắn đắc tội nó. Nếu bản thân không cẩnthận gặp gỡ oan gia đối đầu của hắn, vậy cực kỳ không ổn.

Ở chỗ phía sau Lý Lân không đến ba cây số, một nữ nhân lảo đảo vẻ mặttuyệt vọng. Vốn cho là mình có thể rất nhanh đuổi kịp Lý Lân, lại khôngngờ rằng đuổi theo cả buổi chẳng những không nhìn thấy bóng người LýLân, còn làm cho mình xâm nhập quá trớn vào trong rừng cây, mà không dám đi tiếp.

- Chết tiệt, tên nam nhân kia làm sao có thể chạy nhanh như vậy?

Nữ tử ngồi ở dưới một gốc cây đại thụ thở dốc kịch liệt. Nếu không phảicòn có thể nhìn thấy dấu vết Lý Lân tiêu diệt linh thú, nàng hoàn toànkhông có khả năng kiên trì đến bây giờ.

Rống!!!!!

Mộttiếng rít gào trầm thấp làm cho cả người nữ tử nháy mắt căng thẳng, mộtloại cảm giác cực kỳ nguy hiểm chạy thẳng lên não. Ngay sau đó, một conHắc Báo hai sừng quái dị xuất hiện trong tầm mắt nàng, càng làm cho nàng tuyệt vọng là Hắc Báo này ngay lập tức đã khóa chặt nàng, trong miệngđỏ tươi to như chậu máu kia chảy ra nước miếng thèm nhỏ dãi. Nếu như làngười đàn ông biểu hiện như vậy sẽ làm cho nữ tử đắc ý, bởi vì như vậychứng minh được mị lực của nàng. Nhưng không may, đối diện nàng là conbác khí tức căng phồng, chỉ đem nàng coi như đồ ăn mỹ vị.

Đây làHắc Báo cấp hai, thực lực không yếu, quan trọng nhất là con Hắc Báo nàyđói bụng. Nữ tử tuy rằng hoảng sợ, cả người như nhũn ra, nhưng trướctiên vẫn là rút bội kiếm bên hông ra.

- Cứu mạng! Cứu mạng a!.....

Tiếng kêu bén nhọn chấn động núi rừng xung quanh. Tuy rằng thực lực nữ tửcũng là Võ Tông nhất phẩm, nhưng một mình đối mặt với Hắc Báo cấp hai,chỉ có nước chết. Hiện tại lớn tiếng kêu cứu là đường sống duy nhất củanàng. Nàng chỉ mong Lý Lân cách nơi này không quá xa, như vậy nàng còncó thể được cứu.

Hắc Báo nghe thấy nữ nhân kêu to, liền vọt lên.Nó đương nhiên không phải lo lắng là có người tới cứu nhân loại dám canđảm xâm nhập gia viên của nó, mà là không muốn tiếng kêu của nàng dẫnđồng loại tới. Linh thú độc hành đều là thập phần ích kỷ, chúng sẽ không dễ dàng đem đồ ăn chia sẻ cùng linh thú khác.

Nữ nhân liều mạngvung bảo kiếm trong tay, muốn cố hết sức tranh thủ thời gian. Đáng tiếcnàng vẫn đánh giá thấp thực lực linh thú cấp hai.

Rống!!!!!!!!!!!!!

Hắc Báo giống như một tia chớp hắc sắc, nháy mắt phá tan kiếm quang nàngvung ra, một chân trực tiếp đánh bay nàng đụng vào trên cây to phía sau.

Đồng thời miệng to như chậu máu hướng phía đầu nữ nhân cắn tới. Nếu lần nàybị cắn trúng, kết cục của nữ nhân này tuyệt đối là ngọc nát hương tan,hơn nữa còn là kiểu chết máu tanh nhất.

- Không…!

Nữ nhân lớn tiếng hét chói tai, đồng thời vung tay đánh về hướng Hắc Báo.

Răng rắc một tiếng, toàn bộ tay trái vung ra của nữ nhân kèm theo bả vai đều bị Hắc Báo một ngụm nuốt trọn, máu tươi dính đầy thân Hắc Báo.

Đau nhức đánh tới, nữ nhân không kịp phản ứng liền trực tiếp ngất đi. Ngaytại thời điểm Hắc Báo chuẩn bị mở miệng lớn mà ăn, một thân ảnh màu đenđột nhiên xuất hiện. Trên người này phát ra hơi thở khủng bố, làm choHắc Báo lúc trước còn diễu võ dương oai trong nháy mắt nằm sấp.

Bóng đen lộ ra thân hình, vậy mà là một thiếu niên tướng mạo vô cùng đẹp đẽ. Trên người hắn không phải là y phục hay chiến giáp, mà là một tầng vảymàu tím. Cực kỳ bắt mắt là trên trán của hắn có một cặp ngọc giác nhonhỏ, trên cái mông có một cái đuôi phủ vảy bốn màu, làm cho hắn thoạtnhìn cực kỳ kỳ lạ.

- Nhân loại đáng ghét, đoạn thời gian này làm sao lại có nhiều nhân loại tiến vào như vậy!

Thiếu niên chán ghét nhìn nữ nhân ngất té trên mặt đất, nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.