- Không cần đa lễ! Vũ vương, chuyện có nhân thì có quả, Lý Huân dám dùng thân phận con cháu vương phủ ám sát Hoàng tử đương triều, đó đã là phạm thượng, hyvọng Vương thúc có thể minh bạch điểm này, tất cả hãy lấy pháp luật ĐạiĐường làm đầu.
Đường hoàng đời thứ ba nhìn chằm chằm Vũ vương, dù là Vũ vương thì cũng không thể nào khinh thường ông ta được.
- Chuyện này sẽ không chấm dứt như vậy đâu! Mạng của con bản vương không thể mất vô ích như vậy, kẻ nào tham dự thì hãy cẩn thận cho ta!
Dứt lời, Vũ vương nhấc lấy Lý Huân đang dần cứng ngắc lại, lắc mình một cái liền biến mất.
Đường hoàng đệ Tam cũng thở phào nhẹ nhõm, ông gạt mọi người ra rồi đi đến trước người Lý Lân.
- Tiểu tử kia, chúng ta đúng là coi thường ngươi, không ngờ trong tìnhhuống như vậy mà ngươi lại dám giết chết Lý Huân, có đảm lược, có quyếtđoán.
Từ vẻ mặt của Đường hoàng đệ Tam thì không nhìn ra được là trách cứ hay khen ngợi, hay là cả hai.
- Ta không biết bệ hạ nói vậy là có ý gì. Lý Huân chẳng lẽ không phải do những vị cao nhân các người giết sao?
Lý Lân tỏ ra vô cùng tò mò mà hỏi.
Đường hoàng gượng cười lắc đầu:
- Sợ là hiện giờ tất cả mọi người đều cho rằng là do đám lão già bọn tara tay rồi! Tiểu tử, đây quả đúng là khiến bọn ta ăn thiệt mà không thểnói ra.
Đường hoàng tuy không biết Lý Lân dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887426/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.