- Điện hạ có khi nào nghĩ mình là một nữ nhân hư hỏng không đây?
Dao Cơ nghĩ tới đây, thần sắc cũng có chút thấp thỏm không yên. Dao Cơđang suy nghĩ miên man đâu có biết được cánh cửa phía sau nàng kia đã bị vị gia gia hạ cấm chế, nếu không thì Lý Lân với lão già đó đã sớm ngheđược nhưng gì đang nàng đang nghĩ.
Nắm trong tay nhuyễn giáp màu xanh tinh xảo, Dao Cơ có chút do dự, cuốicùng vẫn quyết định mặc lên người. Trong khoảng thời gian này, vị giagia tiện nghi của nàng thường xuyên tới chơi với nàng, giảng giải chonàng nghe những thứ thú vị trên đại lục, không ngừng mê hoặc Dao Cơ mauchóng đi vào Trung Vực để tu luyện. Tiểu nha đầu tuy chưa có đồng ý,nhưng qua những gì mà Thiết Hạo Dương kể, nàng cũng hiểu được khá hiểunhiều chuyện tình của Tu luyện giới, khiến cho tầm mắt cũng xa hơn. Cònđối với Thiết Hạo Dương thì cực phẩm Linh khí cũng chẳng là gì, cho nêncàng thêm chướng mắt với nhuyễn giáp Bán linh khí. Còn Dao Cơ thì khác,nàng biết lúc Đại Đường còn chưa có bước chân vào cao cấp hoàng triều,nhuyễn giáp Bán linh khí được coi là bảo giáp, là sự mơ ước của cao thủdưới Tiên Thiên.
Đảo qua đảo lại, tiểu nha đầu vặn vẹo thân hình mềm mại, hơi vuốt vuốtbộ ngực sữa. Qua nửa năm, tốc độ phát dục của nàng còn nhanh hơn hẳn dựtính của Lý Lân, bởi vậy những chỗ khác thì khá phù hợp, chỉ có phầnngực là hơi ép. Thứ gọi là Bán linh khí cũng không phải là vấn đề vềchất liệu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887417/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.