Chương trước
Chương sau
- Nguyên soái, hiện tại Hắc Lang quốc sắp phản kích tới, lực trùng kích của Lang kỵ binh không gì sánh kịp, Vệ Quốc quân chính diện ngênh kích chỉ có thể hao binh tổn tướng, cho dù có thể thắng cũng là thắng thảm. Mà phía sau Tam đại Lang quốc còn có Thần Lang hoàng triều mắt nhìn chằm chằm vào, cho dù Đại Đường ta cuối cùng đánh lùi được Tam đại Lang quốc, thì nơi nào còn dư lực đi đối kháng Thần Lang quốc triều, điểm này xin Nguyên soái cân nhắc kỹ!

Lý Lân mở miệng nói. Bất kể như thế nào, hắn nếu đã đến rồi, chung quy phải trần thuật ý kiến của mình.

- Lời của người bản Soái đương nhiên rõ ràng. Thế nhưng có một chút người không rõ ràng, chính là bởi vì Thần Lang hoàng triều là hoàng triều cao cấp, lấy tình hình hiện nay của bọn họ là không thể nào chân chính xuất binh. Nói cách khác kẻ địch từ đầu tới cuối của Đại Đường cũng chỉ có Tam đại Lang quốc phía Bắc.

Tần Mục trầm giọng nói.

Lý Lân cau mày, hắn không biết phán đoán này của Tần Mục là làm như thế nào mà có. Nhưng nhân vật như Đại thái tử của Thần Lang hoàng triều đều đã xuất động rồi, không có lý do gì Thần Lang hoàng triều sẽ không phát động chiến tranh quy mô lớn.

- Nguyên soái, Đại thái tử của Thần Lang hoàng triều đã đi tới Khả Đôn thành ở phía Bắc, cũng một tay thúc đẩy Tam đại Lang quốc toàn diện phản công Đại Đường. Hơn nữa bản hoàng tử còn có một tình báo trọng yếu phải nói cho Nguyên soái. Bản hoàng tử cho rằng Thần Lang hoàng triều có khả năng rất lớn sẽ xuất binh. Điểm ấy xin Nguyên soái chú ý.

Lý Lân mở miệng nói, hắn đột nhiên nghĩ đến trước đó tướng lĩnh của Thần Lang hoàng triều đã tới Hắc Thủy vương thành.

- Là tin tức gì?

Tần Mục bắt đầu nhíu mày, trên mặt thần sắc bình tĩnh, không có một chút thiếu kiên nhẫn nào.

- Thần Lang hoàng triều hẳn là phái ra một vị thống soái quân sự hướng về phía Hắc Thủy vương thành, hai ngày trước được cao thủ Thần Lang giáo bí mật bảo vệ tiến nhập vào Hắc Thủy vương thành.

- Thống soái quân sự? Tam điện hạ, chuyện này người chắc chắn?

Sắc mặt Tần Mục thay đổi. Phía Đông Hắc Thủy tỉnh vẫn là khu vực lực lượng Đại Đường bạc nhược, chỗ đó thế lực khắp nơi rắc rối phức tạp, Đại Đường vẫn không muốn trêu chọc vào, cho nên đã quên mảnh đất này. Nếu như Thần Lang hoàng triều thật sự phái một vị nhân vật cấp thống soái tiến vào, hơn nữa có Thần Lang giáo được xưng là đệ nhất thế lực trợ giúp, rất có thể sẽ dẫn tới phiền toái cực lớn.

- Ta chỉ nghe được giọng nói của hắn. Cảm thấy trong đó sát khí mênh mang, hơn nữa trong giọng nói không che giấu được điểm đặc biệt của thống soái, tuy rằng không bằng Tần Soái, nhưng là tuyệt đối là nhân vật cấp thống soái một phương. Còn có một điểm, người kia tuổi tác cũng không lớn, nghe giọng thì cũng khoảng hơn ba mươi tuổi.

Lý Lân nghiêm túc nói.

- Hơn ba mươi tuổi, sát khí mênh mang, khí chất thống soái? Nếu như lời người nói là thật, như vậy sợ rằng là một nhân vật đáng sợ của Thần Lang hoàng triều đã đến Hắc Thủy vương thành?

Tần Mục cũng không có nói Lý Lân nói hưu nói vượn, trái lại trong đầu thông qua điểm tin tức ấy cấp tốc phác hoạ ra một thân ảnh một người.

- Tiểu Vũ, ngươi lập tức dùng diều hâu liên hệ với tổng đốc phủ ở Hắc Thủy vương thành, nhờ bọn họ tra xét trong Thần Lang giáo có đại nhân vật của quân đội Thần Lang hoàng triều nào đến hay không?

Tần Mục trầm giọng nói.

- Vâng!

Nam Cung Tiểu Vũ gật đầu, xoay người rời đi.

- Điện hạ, cho dù tin tức của người là thật, nhưng hiện tại toàn quân đã triển khai chiến lược. Thời điểm Hắc giáp vệ đột nhập vào trong biên giới Hắc Lang đã bạo lộ tin tức, vì che dấu cho bọn họ, chúng ta nhất định phải phát động tiến công mạnh mẽ, hấp dẫn lực chú ý của quân đội Hắc Lang quốc.

Tần Mục trầm giọng nói.

- Chẳng lẽ chỉ vì ba ngàn người của hắn, liền để trăm vạn đại quân giết đến thây chất thành núi, máu chảy thành sông?

Lý Lân rất không đồng ý.

- Ôi! Tam điện hạ, xem ra người vẫn chưa hiểu rõ lắm về tình hình Đại Đường. Đế đô Đại Đường thành lập Thống soái bộ, bên trong đều là những đại lão quân đội lui về ẩn cư, mệnh lệnh của những người đó sợ rằng ngay cả bệ hạ cũng không ngăn cản được, huống chi là chúng ta. So với việc ngài tới tìm bản soái, không bằng nghĩ ra biện pháp, lấy cái giá thấp nhất giải quyết Lang kỵ binh xuôi về phía Nam!

Tần Mục nói.

- Vậy Long Mã quân đoàn có thể điều động hay không? Dù sao chính diện giao phong, Đại Đường ta chỉ có Long Mã quân đoàn mới có thể chịu được một trận chiến.

Lý Lân mở miệng nói.

- Điều này không có khả năng! Long Mã quân đoàn ở sau mấy lần hội chiến trước đã tổn thất rất lớn. Hiện tại vẫn còn đang tác chiến ở tiền tuyến, uy hiếp chủ lực của đại quân Hắc Lang quốc, nơi nào có khả năng điều đi ra. Nếu như là Mã kỵ binh thì có thể phân phối một ít!

Tần Mục lắc đầu một cái nói.

- Được rồi, vậy thì phân phối hai mươi vạn Mã kỵ binh theo ta trở về Nha thành!

Lý Lân không chút nghĩ ngợi mở miệng nói.

- Hai mươi vạn? Người tại sao không đi cướp đi! Nhiều nhất là hai vạn người!

Tần lão Nguyên soái trợn tròn mắt hổ, không chút khách khí nói.

- Vậy thì mười tám vạn, không thể lại ít đi, kẻ địch chính là mười vạn Lang kỵ binh, Vệ Quốc quân chúng ta cũng là bộ tốt, chính diện ngạnh kháng thì làm sao có thể gánh vác được.

Lý Lân kể khổ, nhìn đến nỗi làm cho lông mày Tần lão Nguyên soái nhảy lên.

- Ba vạn người, đây đã là không ít rồi. Điện hạ, hiện tại phòng tuyến ngàn dặm phía Bắc đều là khu vực trực thuộc của chúng ta, binh lực trong tay bản soái đã sớm giật gấu vá vai, nào có khả năng điều nhiều kỵ binh như vậy.

Tần lão Nguyên soái không chút hé miệng.

- Mười lăm vạn! Không thể ít hơn…

- Ba vạn năm nghìn, đã là cực hạn…

Một già một trẻ cò kè mặc cả hệt như tiểu thương bình thường. Cuối cùng ở bảy vạn người thành giao. Lý Lân thoả mãn mà đi, Tần lão Nguyên soái trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.

- Nguyên soái, ngài thật sự xem trọng Tam hoàng tử sao? Cùng so với những Hoàng tử khác, Tam điện hạ một điểm ưu thế cũng không có!

Nam Cung Tiểu Vũ chẳng biết từ lúc nào ra đã hiện ở phía sau Tần Mục.

- Ngươi nói ta làm sao chưa từng nghĩ qua. Hiện tại xuất hiện loại tình trạng này sợ rằng ngay cả Đại Đường cũng chưa từng ngờ tới. Nhiều Hoàng tử như vậy không biết lấy bí pháp gì làm cho trạng thái tồn thế đến đỉnh cao, lại ở ngay lúc này đồng thời xuất thế, chuyện này đã giáng một đòn mạnh lên triều đình. Đặc biệt là năm đại gia tộc nắm giữ lượng lớn tài nguyên đương thời phải đứng ra chịu mũi sào. Hồ gia đột nhiên kiêu căng tuyên bố ủng hộ Hoàng tử Vũ Vương Lý Thế Huân đời thứ nhất chính là một ví dụ, mà Tần gia ta tuy rằng được xưng là chi đệ nhất gia tộc dưới Hoàng thất Đại Đường, nhưng nhân số ít ỏi, huyết mạch dòng chính gần như đoạn tuyệt. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Tần gia đến bây giờ vẫn như cũ có thể tồn tại. Thế nhưng Tần gia không thể vĩnh viễn không thèm đếm xỉa đến, một khi chư vị Hoàng tử chia cắt xong các thế lực khác của Đại Đường, Tần gia tất nhiên cũng đừng mơ có thế trốn thoát. Lão tổ của Tần gia đến hiện tại còn chưa xuất thế, cũng không biết có phải xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay không. Lão tổ đời thứ hai cũng đã truyền lời ra, Tần gia tất cả đều do ta làm chủ. Chuyện này làm cho ta không thể không cẩn thận lựa chọn. Tiểu Vũ, ngươi là Lão phu thu dưỡng lớn lên, cũng giống như nhi tử của lão phu vậy. Nếu để người lựa chọn, ngươi nghĩ Tần gia nên lựa chọn như thế nào đây?

Tần Mục thở dài, phồn vinh của Tần gia được xây dựng trên sự tín nhiệm của các đời Đường Hoàng. Thế nhưng hiện tại ngay cả Đường Hoàng đương đại đều phải thoái vị, phồn vinh của Tần gia cũng đã bắt đầu có dấu hiệu héo tàn, hưng vong của Tần gia Tần Mục đã không thèm để ý đến. Thế nhưng ông không thể không cân nhắc những vị tướng lĩnh quân đội của Tần gia trên chiến xa. Tần gia truyền thừa mấy trăm năm, quan hệ quân đội vô cùng phức tạp. Tần gia gặp sự cố, quân đội Đại Đường lập tức chấn động mạnh, vì vậy Tần Mục không thể không vạn phần cẩn thận.

Trong mắt Nam Cung Tiểu Vũ loé ra vẻ kích động, thế nhưng rất nhanh đã khôi phục lại vẻ nho nhã, giống như tất cả đều nằm trong lòng bàn tay hắn.

- Nguyên soái, lấy địa vị hiện nay của Tần gia xác thực khó thoát khỏi làm cái đích để cho mọi người chỉ trích. Đây cũng là chuyện không còn cách nào khác. Dù sao toàn bộ Đại Đường thực lực quân đội chiếm một phần rất lớn, nắm giữ quyền chủ đạo thì Tần gia tối thiểu cũng có thể nắm giữ trăm vạn đại quân. Đây có thể trở thành thẻ đánh bạc cạnh tranh vị trí Thái tử lớn nhất. May mắn duy nhất là truyền nhân dòng chính của Tần gia Đại tiểu thư Tần Tuyết Linh đã tới Thần Ma học viện, bằng không đương nhiên sẽ trở thành mục tiêu của các vị Hoàng tử có dã tâm. Nguyên soái, Đại Đường thật sự chỉ có những vị Hoàng tử này thôi sao? Có hay không còn ẩn tàng cái gì?

Nam Cung Tiểu Vũ ngoại trừ là tướng lĩnh, còn đam mê nghiên cứu lịch sử, lịch sử của Đại Đường không dám nói là có thể đọc làu làu nhưng ngược lại có thể đọc thuộc trong lòng. Căn cứ theo sử liệu ghi chép, trong Đại Đường sáu đời các vị Hoàng tử, ngoại trừ các Hoàng tử đời thứ nhất chỉ có chín người, Hoàng tử đời thứ sáu có tám người ra, đời thứ hai, đời thứ ba, đời thứ tư, nhân số Hoàng tử đời thứ năm cũng rất nhiều, trong đó Hoàng tử đời thứ tư cũng có tới trăm người trở lên. Mà đa số những vị Hoàng tử này năm đó đều chưa từng xuất thế, cũng không biết Hoàng thất đã giấu bọn họ ở chỗ nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.