Chương trước
Chương sau
- Con vật nhỏ này không phải là uống nhiều quá chứ?

Mặc dù đã có suy đoán, nhưng thật sự nhìn thấy cảnh tượng này, Lý Lân vẫn còn có chút không biết nói gì.

- Điện hạ, con Linh miêu này vốn là đến bên trong Ngự Thiện Phòng trộm cắp tinh thịt, hơn nữa sức ăn lớn đến kinh người. Sau đó bị chúng thuộc hạ phát hiện, nhưng không có một người có thể đuổi kịp nó. Lúc này mới báo cáo với tướng quân, đưa đội tuần tra tới lùng bắt. Sau đó chúng thuộc hạ phát hiện trên chỗ lều này có một đạo vết rách, vừa đi vào nhìn thì lập tức phát hiện Linh thú đang ngâm mình ở bên trong vò rượu. Hơn nữa có ba, bốn bình đã trống không.

Vương Đại Côn có chút không nhịn được cười nói. Chuyện Linh thú bởi vì mê rượu đem mình lật ngã Vương Đại Côn lớn đến chừng này vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy.

Lý Lân không còn gì để nói, con vật nhỏ này cũng thật là thành tinh rồi.

- Vương Đại Côn, con Linh miêu này là sủng vật của bản hoàng tử, ngày hôm nay làm phiền ngươi thay ta chiếu cố, đợi đến hừng đông cho nó hảo hảo tắm rửa. Yên tâm đi, vật nhỏ đã đạt được mệnh lệnh của ta, sẽ không làm người khác bị thương.

Vốn định đem con vật nhỏ ôm đi, thế nhưng nghĩ đến chính mình hiện tại còn không biết nghỉ ngơi ở đâu! Đem con vật nhỏ ở lại chỗ này cũng không sao.

- Vâng! Tiểu nhân nhất định sẽ phục vụ nó cẩn thận.

Vương Đại Côn kích động nói. Tam điện hạ có thể gọi ra tên của hắn, này đối với hắn mà nói chính là niềm vinh dự quá đỗi lớn lao. Huống chi Tam điện hạ nói Linh miêu sẽ không làm người khác bị thương, hắn tự nhiên cũng yên lòng.

- Đi thôi!

Lý Lân bất đắc dĩ lắc đầu một cái. Con vật nhỏ này xem ra cần phải quản chế thôi. Linh miêu có tốc độ rất nhanh, chỉ cần không đụng phải Linh khí hoặc là trận pháp có tính khắc chế nào, dưới Tiên Thiên hầu như rất khó uy hiếp được an nguy của nó.

Trong lều lớn, trước mặt bày một tấm bản đồ Đại Đường giống như một mặt vách tường, bên cạnh còn treo mấy bức nhỏ hơn một chút. Từ bút pháp thanh tú có thể thấy đây tuyệt đối là xuất phát từ tay Chu Thắng Nam. Những bản đồ này ngược lại chủ yếu là bản đồ phân bố thế lực phía Bắc biên quan cùng Phí thành phạm vi trăm dặm hai phe địch ta. Ở trong đại trướng là một sa bàn lớn. Trên sa bàn đã bày sẵn địa hình, cắm dày đặc đủ loại cờ nhỏ.

- Đây là muốn đánh trận sao?

Lý Lân nhìn sa bàn này một chút, khẽ mỉm cười.

- Đúng vậy, ngày hôm qua nhận được điện báo của Tần Nguyên soái, Đại thái tử của Thần Lang Hoàng triều đã đến Khả Đôn thành, Hắc Lang Hoàng triều càng đang vận dụng lực lượng toàn quốc muốn đem chúng ta đuổi ra khỏi thổ địa Hắc Lang Hoàng triều. Tần Nguyên soái thông báo cho Vệ Quốc quân chúng ta chuẩn bị đón đầu thống kích cho đám Lang Kỵ binh dám đến xâm lấn ia.

Bạch Tố Tố kéo Lý Lân đến trước bản đồ, đem phạm vi phân bố thế lực Tam đại Lang quốc ở phía Bắc địa vực nói cho Lý Lân.

- Kẻ địch xâm phạm có bao nhiêu người?

Lý Lân trầm giọng hỏi. Hắn nhìn bản đồ mới phát hiện Đại Đường ở trên ván cục chiến trường cũng không chiếm được thượng phong. Dù sao Tam đại Lang quốc thực lực không yếu, hơn nữa phía sau còn có Hoàng triều cao cấp chống đỡ. Ở phương diện tài nguyên, Đại Đường đã hoàn toàn nằm ở thế hạ phong.

- Không rõ ràng lắm! Căn cứ theo tình báo của Tần Nguyên soái, thế lực tình báo của chúng ta ở Tam đại Lang quốc bị phá hoại nghiêm trọng. Đại Thái tử Thần Lang Hoàng triều rất đáng sợ. Cũng chính bởi vì hắn đến, đại quân Tam đại Lang quốc mới nổi lên muốn cùng Đại Đường tiến hành quyết chiến.

Bạch Tố Tố bình tĩnh nói, dường như tình huống khẩn cấp này cũng không thể làm dao động niềm tin của nàng.

Lý Lân trầm mặc không nói, chỉ lẳng lặng nhìn mấy bức bản đồ cơ mật cốt lõi nhất của Vệ Quốc quân. Đến nửa ngày, Lý Lân mới mở miệng nói:

- Tố Tố, bản hoàng tử nghe nói quân đội ở biên quan Đại Đường đã xảy ra biến hóa rất lớn?

Bạch Tố Tố gật đầu, từ trong trướng lấy ra một chồng tình báo.

- Điện hạ, đây là tất cả sự kiện lớn mà Đại Đường nửa năm qua đã phát sinh, ta cùng Chu quân sư đã toàn bộ chỉnh lý rồi. Vì muốn làm cho Điện hạ thuận tiện hiểu rõ thế cục trước mặt.

Bạch Tố Tố ôn nhu nói.

Lý Lân trong lòng ấm áp, mặc kệ Bạch Tố Tố cùng hắn phải có cảm tình hay không, thế nhưng hành động này của nàng cũng đủ để cho cái nhìn của Lý Lân hoàn toàn thay đổi. Dù sao xuất thân trước đây của Bạch Tố Tố chỉ là một nữ tử sơn trại thổ phỉ, tính cách tương đối vọng động, khí lượng cách cục cũng không lớn, ngoại trừ tướng mạo xuất chúng ra, hầu như không còn gì khác. Nhưng trải qua nửa năm mài giũa, Bạch Tố Tố hoàn toàn thoát thai hoán cốt. Trên khuôn mặt tinh xảo thiếu đi một tia yêu mị, nhiều hơn một phần anh khí. Trong mắt sự mê man cùng kích động cũng đã biến mất, cả người lộ ra vẻ cơ trí mà tự tin.

- Tố Tố, nửa năm không gặp, biến hóa của cô cũng thật lớn!

Lý Lân cũng không hề nóng lòng mở tình báo trên bàn ra, mà là cực kỳ chân thành nói với Bạch Tố Tố.

Khuôn mặt Bạch Tố Tố đỏ lên, nhưng nàng cũng không giống như cô gái bình thường tránh né ánh mắt của Lý Lân. Nàng nhìn thẳng vào Lý Lân, tình nghĩa trong ánh mắt kia làm cho Lý Lân động lòng.

- Điện hạ, chỉ cần ngài không trách Tố Tố bao biện làm thay là tốt rồi.

Trước đây Lý Lân đối với nàng vô tình, điểm ấy trong lòng nàng cũng rõ ràng. Thế nhưng nàng thầm yêu thương Lý Lân từ lâu rồi.

Nửa năm trước, nàng vẫn chỉ là tiểu thư của một tiểu trại thổ phỉ, nói dễ nghe một chút là tiểu thư, khó nghe một chút chính là một nữ tử thổ phỉ không rõ thế sự. Sau đó thiếu trại chủ Lâm Tiên của trại Cẩm Bằng từ lâu đã thèm nhỏ dãi sắc đẹp của nàng, dẫn dắt cao thủ diệt sơn trại nàng. Cha mẹ huynh đệ nàng toàn bộ bị giết, sơn trại từ nhỏ sinh trưởng cũng bị Cẩm Bằng dùng một mồi lửa đốt rụi. Ngay cả chính nàng cũng bị Cẩm Bằng bắt làm tù binh, vận mệnh không biết thế nào. Vào lúc ấy Bạch Tố Tố mặc dù mắng mỏ Cẩm Bằng không ngừng, nhưng trong lòng đã triệt để tuyệt vọng. Nàng lúc ấy đã quyết định cho dù chết cũng không thể làm cho loại người cặn bã như Cẩm Bằng làm ô uế thân thể thuần khiết của mình.

Ngay tại thời điểm lúc nàng tuyệt vọng nhất, bất lực nhất, Lý Lân đột nhiên xuất hiện, hệt như là ở bên trong vực thẳm tối tăm đột nhiên xuất hiện tia sáng mặt trời. Sau đó Lý Lân không chỉ cứu nàng, còn tự tay giết Cẩm Bằng, diệt Lâm Tiên trại, thay Bạch Tố Tố báo thù. Cũng vào lúc đó, Bạch Tố Tố với cá tính kiên cường đã thề sẽ dùng cả đời theo Lý Lân, làm trâu làm ngựa cho hắn để báo đáp ân tình của hắn. Còn lấy thân báo đáp, Bạch Tố Tố vẫn tự mình biết mình, dù sao một người là quý tộc Hoàng gia, một người là nha đầu thổ phỉ, hai người thân phận khác nhau một trời một vực, Bạch Tố Tố căn bản không dám hy vọng xa vời.

Sau đó trong quân đồn đại bởi vì Lý Lân nhìn trúng nàng mới có thể anh hùng cứu mỹ nhân, Bạch Tố Tố mặc dù biết không phải, nhưng trái lại càng cố ý tỏ vẻ lời đồn này là thật. Nàng mục đích lúc đó chỉ là muốn làm cho Lý Lân chú ý. Sau đó nàng cố ý trang điểm vô cùng yêu diễm, trong lòng cũng nghĩ lời đồn một khi thành thật, chính mình nhận mệnh tâm tư. Nhưng kết quả là nàng chưa từng ở trong mắt Lý Lân nhìn thấy ánh mắt hận không thể đem nàng ăn giống như những nam nhân khác, ánh mắt Lý Lân rất trong suốt, mặc dù có kinh nghiệm, nhưng không hề mê man. Điều này làm cho nàng cực kỳ nhụt chí, đồng thời đối với Lý Lân cũng càng thêm hiếu kỳ. Có người nói một khi nữ nhân đối với một người nam nhân sinh ra hiếu kỳ, vậy cách yêu hắn đã không còn xa.

Thứ chân chính làm cho trái tim Bạch Tố Tố dao động vẫn là từ sau khi tiếp xúc với Lý Lân, đặc biệt là cùng hắn mập mờ chen ở trong buồng xe. Mới đầu Bạch Tố Tố quả thực rất ngượng ngùng, tính cách dù có hào phóng nhưng cũng chỉ là một đại cô nương chưa lấy chồng. Nhưng tại thời điểm khi nàng phát hiện Lý Lân so với nàng còn khẩn trương hơn, trong lòng trái lại không còn chút khẩn trương nào. Sơn trại thổ phỉ vốn là một chỗ tạp nham, Bạch Tố Tố tuy rằng giữ mình trong sạch, nhưng cũng không có nghĩa là nàng cái gì cũng biết. Lý Lân tuy rằng đã tận lực che lấp, thế nhưng một số vị trí biến hóa trên người hắn vẫn là rơi vào trong mắt Bạch Tố Tố, điều này làm cho lòng tự tin của Bạch Tố Tố bị Lý Lân đả kích lần thứ hai khôi phục lại. Cho dù lực khống chế của Lý Lân có mạnh hơn, cũng không thể phủ nhận loại dã tính của Bạch Tố Tố đối với hắn có lực hút khác lạ. Tuy có cái bóng đèn siêu lớn Chu Thắng Nam ở đó, Bạch Tố Tố vẫn như cũ cảm thấy đoạn tháng ngày mập mờ này là một thời gian đáng giá hoài niệm, một tấm nữ nhi tâm cũng dần dần trầm luân. Tình cảm nam nữ rất kỳ quái. Tướng mạo cùng sáng suốt chỉ là điều trọng yếu nhất lúc lần đầu gặp gỡ, dần dần tiếp xúc càng thêm sâu sắc, nam nữ hấp dẫn lẫn nhau sản sinh ra cảm giác. Bạch Tố Tố sinh ra cảm giác với Lý Lân, nàng hoàn toàn đã hãm sâu vào. Đáng tiếc, Lý Lân lúc ấy có lực khống chế quá mạnh, ròng rã suốt một ngày đường, Lý Lân chưa từng làm bất kỳ một động tác quá đáng nào, làm cho Bạch Tố Tố rất kính phục đồng thời cũng cảm thấy thất vọng.

Lý Lân xảy ra chuyện, Bạch Tố Tố một người trốn ở trong quân trướng khóc một ngày. Sau đó Chu Thắng Nam tới tìm nàng, để cho nàng đứng ra bảo vệ quân tâm Vệ Quốc quân đang dao động, bì Tam điện hạ Lý Lân bảo lưu lại tâm huyết kết tinh. Nói thật, ngay lúc đó Bạch Tố Tố dù có dã tâm trở thành Cân Quắc tướng quân, nhưng đây cũng chỉ là dã tâm mà thôi, Nương Tử quân dưới trướng nàng lúc đó cũngchỉ có mấy chục người, ngay cả một đám nhân mã cũng không tới. Làm cho nàng đến chỉ huy Vệ Quốc quân mấy trăm ngàn người, đây cũng không đơn giản là không trâu bắt chó đi cày. Hiện tại Bạch Tố Tố còn nhớ lời Chu Thắng Nam đã nói với nàng lúc đó, đó là ngọn nguồn động lực thúc đẩy nàng dùng bả vai non nớt để gánh vác gánh nặng này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.