Chương trước
Chương sau
Trong lầu Lăng Tiêu, Ny Ny cô nương toàn thân áo trắng đứng thẳngngười, trong con ngươi có một bất đắc dĩ thật sâu. Ở đối diện nàng làmột ông lão một đầu tóc bạc nhưng khuôn mặt vẫn hồng hào đang khoanhchân ngồi, khí tức trên người mênh mông như biển, một đôi con ngươi giànua quả thực không tương xứng với tướng mạo.

- Yên trưởng lão, ngươi có ý gì, mệnh lệnh của Tông chủ là để tự ta tìm kiếm người luyện tình, ngươi vì sao lại can thiệp vào.

Ny Ny cô nương nói với ngữ khílành lạnh, trong giọng mang theo bất mãn.

- Hừ! Tự mình tìm kiếm? Ngươi đã tìm bao lâu. Cho dù ngươi là Thánh nữhiện nay của Tông môn, nhưng cũng không nên chọn lựa như vậy. Ta thấyVương Thạch ở Kim Mã Đường kia cũng không tệ, quyển Đại Đạo Thiên Âm kia rất có ích với âm công của ngươi. Dư Xạ của Thần Lang Giáo đó cũngkhông sai, tinh nhũ linh tuyền cũng là đồ vật có thể gặp chứ không thểcầu.

Giọng nói già nua của Yên trưởng lão truyền đến.

- Ta xem lão gia ngài chân chính để ý là tên công tử họ Lý kia đã dâng Kim Đanđi! Kim Đan do cao thủ cấp bậc Võ hoàng lưu lại, đối với Vương giả đỉnhcao như ngươi không có hấp dẫn gì sánh kịp sức. Ngươi sợ ta lựa chọn hắn mà làm hỏng mục đích cướp đoạt Kim Đan của ngươi chứ gì!

Ny Ny cô nương nói với giọng điệu đầy trào phúng.tại

- To gan ! Sao ngươi dám nói chuyện với Bản tọa như vậy! Bản tọa mặc dùlà người hộ đạo của ngươi, thế nhưng ngươi phải nhớ kỹ, Tông môn khôngphải chỉ có một mình ngươi là Thánh nữ. Bản tọa lại nhận được tin rằngThánh nữ khác cũng đã tìm được người luyện tình, một khi có người phátình thành công, ngươi cũng chỉ có thể trở thành đệ tử bình thường, đếnlúc đó cũng đừng trách Bản tọa không có nhắc nhở ngươi.

Yên trưởng lão âm trầm nói.

- Hừ! Yên trưởng lão, ngươi quá khinh thường luyện tình rồi. Sau khi chân chính nhập tình nào có dễ phá tình như vậy! Lăng Tiêu lầu nói dễ nghethì cũng chỉ là nơi bướm hoa, nam nhân chịu tới nơi này có mấy ngườimang theo thật tình. Liền coi như chúng ta dựa vào tướng mạo xuất sắccùng thủ đoạn nhất thời đầu độc đối phương nhập tình, sợ rằng kẻ chânchính nhập tình cũng là chính chúng ta. Đến lúc đó đừng nói đến phátình, sợ rằng ở cửa ải nhập tình này đã bị tẩu hỏa nhập ma rồi. Tông môn mỗi một đời đều có nhiều Thánh nữ như vậy, lại có mấy người có thể chân chính nhập tình rồi phá tình?

Ny Ny cô nương khinh thường nói.

- Hừ! Chuyện nhập tình hay không thì ta không biết, bất quá ngươi cứ ởđây thế này nhất định sẽ bị những Thánh nữ khác vượt qua. Ny Ny, bản tọa nói cho ngươi biết, ngươi không cách nào luyện tình phá tình cũng chẳng ảnh hưởng gì tới bản tọa, cuối cùng kẻ bị ảnh hưởng chính là ngươi.Đừng tưởng rằng được Tông chủ sủng ái là ngươi mạnh hơn người khác, ởtrong mắt bản tọa, thanh cao không là ưu điểm mà là nhược điểm trí mạngcủa ngươi. Tại phương diện lấy lòng đàn ông, Linh Linh còn mạnh hơnngươi rất nhiều!

Yên trưởng lão trầm giọng nói.

- Nếu Yên trưởng lão gấp gáp như thế, vậy hôm nay ta sẽ lựa chọn.

Ny Ny cô nương hít sâu một hơi rồi nói.

- Ồ? Ngươi là thật tâm lựa chọn? Bản tọa hảo tâm nhắc nhở ngươi, vì tương lai của ngươi, Vương Thạch cùng Dư Xạ đều là lựa chọn không tồi. Nếunhư tương lai phá tình thất bại thì ngươi còn có thể được Thần Lang giáo cùng Kim Mã đường che chở, gả đi chứ không cần sinh sống như tầng lớpđệ tử.

Yên trưởng lão nói.

- Không, hai người bọn họ ta đềukhông chọn. Vương Thạch người này tâm cơ thâm trầm, mặc dù dưới khúcThanh Tuyền Vấn Tâm, ta vẫn khó tra xét đến chân tâm của hắn. Hơn nữadưới bề ngoài kiêu ngạo kia, hắn lại che giấu dã tâm to lớn, nhân vậtkiêu hùng như vậy chắc chắn là sẽ không vì tình mà si cuồng. Còn Dư Xạ,ngoài thân phận công tử chưởng giáo Thần Lang giáo thì đúng cặn bã.Người như vậy vẫn là có thể khống chế, nhưng tuyệt đối không thể giaotâm.

Ny Ny nhẹ nhàng nói.

- Ha ha . . .! Không tệ, những lờiphân tích của ngươi đều rất chuẩn xác. Nhưng không nên xem thường thếlực phía sau bọn họ. Cho dù Tông môn không sợ bốn thế lực lớn, nhưng ởđịa vực Hắc Thủy vương thành này vẫn là phải nể mặt bọn họ. Mà đôi khinhững mặt mũi này lại có thể bảo vệ một cái mạng nhỏ của ngươi.

Yên trưởng lão cười khằng khặc quái dị.

- Từ khoảnh khắc rời đi Tông môn, ta liền chưa từng nghĩ tới đường luigì. Lựa chọn người như vậy, không nói đến luyện tình, sợ rằng ngay cảnhập tình đều không đạt tới. Ta là Thiên Âm thể, trời sinh thân cận âmluật. Tuy rằng không dám nói là có thể lắng nghe nội tâm của người khác, nhưng lại có thể để cho ta nghe được một phần tiếng lòng của đốiphương. Vương Thạch cùng Dư Xạ đều không thể trở thành người để giao phó cả cuộc đời được.

- Vậy Vương gia Đại Đường kia thì sao? Tuyrằng tuổi hơi lớn, nhưng tướng mạo nho nhã, lại ngồi ở vị trí cao. Tu vi càng là bên trên Tiên Thiên, người như vậy hẳn là có thể vào được phápnhãn của ngươi nhỉ!

Yên trưởng lão lạnh giọng nói.

Ny Ny cô nương lắc đầu một cái, nói:

- Người này tuy có thật tình, nhưng cá tính quá mức hào hiệp, đàn ông như vậy không bắt được. Yên trưởng lão, ngươi cũng không cần tiếp tục suyđoán, ta đã quyết định lựa chọn vị Lý công tử kia. Hơn nữa viên Kim Đannày ta sẽ không giao cho của ngươi.

Ny Ny cô nương trầm giọng nói.

- Hừ! Vỏ xác một viên Kim Đan mà thôi, bản tọa dù không cần thì vẫn có thể bước vào Võ hoàng lĩnh vực.

Sắc mặt Yên trưởng lão vô cùng âm trầm, ánh mắt nhìn về phía Ny Ny cô nương lóe lên vệt tàn khốc.

- Nếu Yên trưởng lão không có ý kiến gì, vậy ta đi tuyên bố kết quả!

Ny Ny cô nương quả quyết xoay người, đi ra ngoài.

- Tiện tỳ!

Yên trưởng lão vung một chưởng đập náp bàn, nhìn về phía Ny Ny cô nương dù như thế nào cũng không che giấu nổi sát khí.

Trong đại sảnh, tất cả mọi người đang nóng nảy chờ đợi. Lý Chấn Uy đã sớm trở lại hàng chỗ ngồi phía trước, trên mặt mang theo mỉm cười cao thâm.Vòng giao hữu nho nhỏ giữa các vị thế gia công tử cũng hoàn toàn bởi vìmột câu nói của Ny Ny cô nương mà sụp đổ, tất cả mọi người đều coi người ở bên cạnh là đối thủ, muốn thân cận cũng thân cận không được.

- Ny Ny cô nương đi ra!

Trần Vũ Phong hô một tiếng, tất cả mọi người đều kích động đứng lên.

Ny Ny dịu dàng hành lễ, phất tay để tỳ nữ bên người đem từng món lễ vật đưa xuống đài.

Lý Chấn Uy thu hồi đàn cổ của mình, khe khẽ thở dài, nhưng trên mặt lạikhông thấy vẻ mất mát gì. Y đã là tay ăn chơi lão luyện, Ny Ny cô nươngtuy rằng hấp dẫn y, nhưng vẫn chưa để đủ để y động tình với nàng, bỏ lỡcơ hội này cũng không có gì đáng tiếc.

Lúc Vương Thạch cùng Dư Xạ thu được lễ vật mà chính mình tỉ mỉ chuẩn bị, sắc mặt trong nháy mắttrở nên khó coi. Đặc biệt là Vương Thạch, gã càng tỏ rõ vẻ không thể tin tưởng.

- Ny Ny tiểu thư, nàng không có lầm chứ! Đây chính là Đại Đạo Thiên Âm khúc phổ, lẽ nào ngay cả nó cũng không thể đả động tâm của nàng sao?

Vương Thạch mở miệng hỏi, vì mặt mũi mà không thể nhịn được.

- Vương công tử nói đùa rồi. Hôm nay Ny Ny lựa chọn nam nhân vừa ý chứkhông phải tới chọn lễ vật. Chư vị công tử đều là tỉ mỉ chọn lựa lễ vật, thẳng thắn nói, Ny Ny đều rất yêu thích. Thế nhưng lễ vật cũng không có nghĩa là người, Ny Ny chỉ có thể nói Ny Ny cùng chư vị công tử có duyên mà không có phận, phụ ý tốt của các vị.

Ny Ny khom người xem như làbồi lễ, đôi mắt vẫn thanh đạm như cũ, trong giọng nói không kiêu ngạocũng không tự ti khiến Vương Thạch ngay cả lửa giận đều không phát rađược.

- Lúc trước Ny Ny cô nương nói lần này cần tuyển ra người vừa ý, không biết lời này có chắc chắn hay không?

Dư Xạ sắc mặt âm trầm nói. Nếu như lần này không ai được tuyển chọn, bọn họ bị từ chối cũng không có gì mất mặt.

- Đương nhiên chắc chắn, nhưng Ny Ny đã quyết định rồi. Cảm ơn các vị cổvũ, từ nay về sau, Ny Ny cũng sẽ không bao giờ ở lên đài Lăng Tiêu lâunữa.

Nói xong, Ny Ny xoay người tiến vào hậu đường.

Một thị nữ có tư sắc không tầm thường lướt qua mọi người đi tới trước mặt Lý Lân.

- Ny Ny cô nương mời Lý công tử vào trong gặp mặt.

- Ta?

Lý Lân trợn tròn mắt. Hắn vốn là cho rằng chuyện đã xong, nhưng cũng mãivẫn chưa được thu hồi vỏ xác viên Kim Đan của mình. Trước đó hắn cònbuồn bực, không ngờ chính mình lại được nữ nhân kia chọn trúng.

- Ngươi không có lầm chứ! Bản công tử chỉ là đến mở mang tầm mắt mà thôi, cũng không hề muốn cùng Ny Ny cô nương phát sinh cái quan hệ cực kỳ hữu nghị gì.

Lý Lân bĩu môi, vẫn chưa đứng dậy.

- Ny Ny cô nươngxác thực đã phân phó. Hơn nữa lễ vật của công tử Ny Ny cô nương đã nhậnlấy, xin công tử nhất định phải đi vào trong gặp mặt.

Sắc mặt cô thịnữ khá cổ quái, tất cả các nữ đệ tử được treo bảng tên trên Lăng Tiêulầu đều có tư sắc không hề tầm thường, lại càng tinh thông nam nữ songtu chi đạo. Công tử hào khách tới Lăng Tiêu lầu nhiều vô số, người nàokhông phải nghe thấy được hồng bài cô nương tuyển chọn mà cảm thấy vuimừng, là gì có ai khuôn mặt đầy vẻ không tình nguyện như Lý Lân.

Dư Xạ bỗng nhiên đứng dậy, sắc mặt âm trầm đi tới phía Lý lân.

- Chất nhi, nếu Ny Ny cô nương coi trọng cháu, thì cháu hãy đi vào đi!

Lý Chấn Uy ung dung thong thả nói, đồng thời khí thế Tiên Thiên trên người trong nháy mắt tập trung vào Dư Xạ.

Vương Thạch đang định đứng dậy thì sắc mặt thay đổi, ánh mắt phức tạp nhìn Lý Chấn Uy một cái, sau đó chậm rãi ngồi xuống.

- Không nghĩ tới Lý công tử dĩ nhiên là người của Hoàng thất Đại Đường, quả nhiên bất phàm!

Sắc mặt Dư Xạ rất khó nhìn, gần như nghiến răng nghiến lợi nói. Có Lý ChấnUy ở đây, gã căn bản là không làm được cái gì, dù sao trong tràng cũngchỉ có duy nhất Lý Chấn Uy là cao thủ Tiên Thiên.

- Hoàng thúc, nếu không ngài đi thay ta đi! Ta chẳng có hứng thú gì với vị Ny Ny cô nương kia!

Lý lân lười biếng nói. Trải qua hồi ức vừa rồi, hiện giờ hắn cảm thấy tâmthần mệt mỏi, không cần nói hồng bài cô nương mời, coi như là thiên tiên mỹ nhân hạ phàm hắn cũng chưa chắc nguyện ý nhìn nhiều hơn một chút.

- Vậy cũng không được, Ny Ny cô nương người ta là nhìn trúng ngươi. Nhắcđến thì hôm nay Hoàng thúc vì ngươi đón gió, ngươi liền thống khoái chơi đùa, còn những chuyện khác, có Hoàng thúc ở đây, ngươi không phải lo gì cả.

Lý Chấn Uy chầm chậm đứng dậy, ánh mắt quét về những công tửkhác, đặc biệt là ở trên người Vương Thạch cùng Dư Xạ dừng lại thêm haigiây. làm cho hai vị công tử tim đập thình thịch.

- Được rồi, nếu Hoàng thúc đều nói như vậy. Vậy bản công tử liền đi gặp Ny Ny cô nương, để xem cô nương khiến những người này thần hồn điên đảo rốt cuộc có bộdạng như thế nào.

Lý Lân đứng dậy rồi đi vào trong nội đường.

Dư Xạ sắc mặt đỏ lên , muốn mở miệng ngăn cản, thế nhưng Lý Chấn Uy tiếnlên một bước, khí thế trên người bỗng nhiên phóng tới một mình y. Dư Xạchân mềm nhũn, suýt chút nữa thì té ngã.

- Lý Chấn Uy, ngươi…

Dư Xạ mở miệng nói.

- Lời của bản vương nói ngươi không thấy nghe sao! Ny Ny cô nương lựachọn chất nhi ta làm khách quý, các ngươi cũng đừng nhớ mong nữa! Đươngnhiên, nếu như cháu của ta nhìn không lọt mắt, vậy đó lại chính là mộtchuyện khác!

Lý Chấn Uy cực kỳ bá đạo nói.

- Ngươi . . .

Dư Xạ oán độc nhìn Lý Chấn Uy cùng Lý Lân một chút, tức giận xoay người rời đi.

- Tên khốn này tâm cơ vẫn rất sâu. Chẳng qua lão tử có lẽ sẽ kiêng kỵ bathế lực lớn khác, nhưng đối với Thần Lang giáo các ngươi, Đại Đườngchúng ta bây giờ còn thật sự không sợ.

Lý Chấn Uy mặc dù là thấp giọng tự nói, thế nhưng lực trong giọng nói vẫn để cho những công tử khác cảm nhận được cái gì.

- Tổng đốc đại nhân thật là uy phong! Vương Thạch xin cáo lui, tương laichắc chắn lần thứ hai sẽ lĩnh giáo phong thái của Tổng đốc đại nhân!

Vương Thạch đồng dạng cũng đứng dậy. Hành vi vô cùng bá đạo này của Lý ChấnUy như là một loại tín hiệu nào đó, toàn bộ Hắc Thủy vương thành có lẽsẽ vì mâu thuẫn đêm nay mà trở nên gay gắt hơn.

Chương 122.2: Vấn tâm tình

Không để ý tới nhữngtiếng tranh luận bên ngoài, Lý lân bước nhanh vào hậu đường. Điều khiến hắn kinh ngạc chính là, nơi này lại là một gian khuê phòng của nữ tử.Toàn bộ trong phòng tràn ngập mùi thơm thoang thoảng, thấm vào ruột gan nhưng lại không cho người ta có cảm giác dung tục. Gian phòng cũngkhông lớn với một chiếc giường màu hồng nhạt, một chiếc bàn dài thấp,trên mặt bàn có đặt một chiếc đàn cổ. Tuy rằng Lý lân không thông âmluật, nhưng cũng có thể cảm nhận được bộ đàn cổ kia bất phàm, không hềthua kém với Nha Phong, được xưng một trong thập đại danh cầm đại lụccủa Lý Chấn Uy. Ở mặt sau bàn dài, Ny Ny cô nương điềm tĩnh ngồi ngayngắn, tấm lụa mỏng trên mặt đã được lấy xuống, để lộ ra một kiều nhankhông vui không buồn. Khác với tất cả những nữ tử mà Lý Lân đã tiếp xúc qua, khí chất của nàng lành lạnh giống như một đóa hoa Tuyết Liên sinh trưởng ở đỉnh Tuyết Sơn, một mái tóc dài đen nhánh, tản ra mùi thơmngát mê người; lông mày nhỏ nhắn như lá liễu, giống như trăng lưỡiliềm; mắt to long lanh đầy nước, phảng phất nhìn thấu lòng người; chiếc mũi cao thẳng, yên tĩnh hô hấp; miệng nhỏ tựa như anh đào, lại có đôimôi mê người; da thịt trắng nõn, giống như cây đào mật; tuy là ngồingay ngắn, nhưng cung trang trước ngực nâng lên thật cao cho thấy tưthái xinh đẹp, hơn nữa tiếng nói hát giống như hoàng oanh, đủ khiến vôsố nam nhân vì vậy mà khuynh đảo.

Lý Lân hơi sửng sốt một chút, không biết có nên bước vào trong hay không.

- Mời công tử!

Ny Ny cô nương hơi đỏ mặt, để một nam tử xa lạ tiến vào khuê phòng củamình, chuyện này đối với nữ tử chưa lấy chồng mà nói đều là một chuyệnkhá quẫn bách. Ny Ny cô nương tuy không phải là nữ tử bình thường, nhưng đây đúng là lần đầu tiên để cho khuê phòng của mình bày ra ở trước mặt một người nam nhân.

Lý Lân hít một hơi thật sâu, tâm tình khôi phục lại không dao động, rất là tự nhiên đi tới trước bàn cầm rồi ngồi xuống.

- Công tử cử chỉ tùy ý, là khinh thường Ny Ny xuất thân nơi bướm hoa sao?

Ny Ny nhẹ giọng nói ra, âm thanh như hoàng oanh nhập cốc, ẩn chứa một loại giai điệu tự nhiên hợp nhất.

- Không dám, tuy đây là lần đầu tiên bản công tử tới nơi bướm hoa này,nhưng cũng có thể cảm nhận được khí chất cao nhã của Ny Ny cô nương,hiển nhiên là gần bùn mà không nhuộm bùn. Chỉ là bản công tử rất tò mò, trong đại sảnh có rất nhiều công tử trẻ tuổi, luận tướng mạo hay là gia thế thì người mạnh hơn bản công tử có không ít, vì sao cô nương lạichọn ta!

Lý Lân trực tiếp hỏi, câu hỏi này hẳn cũng là nghi hoặc trong lòng của tất cả mọi người trong đại sảnh.

- Công tử có biết xuất thân của Ny Ny không?

Ny Ny gảy nhẹ dây đàn nói.

- Có nghe nói qua!

Lý Lân gật đầu, Luyện Tình Tông là thế lực lớn thứ năm tại Hắc Thủy vương thành.

- Ta là đệ tử của Luyện Tình tông, nói dễ nghe hơn một chút là Thánh nữ hiện tại của Tông môn, nhưng cũng là công cụ của Tông môn. Có thể công tử không biết, Thánh nữ hiện tại của Luyện Tình tông chúng ta khôngphải chỉ có một người, mà là có tới mười người, chỉ là chúng ta cũngkhông cùng xuất hiện ở một nơi. Chúng ta cũng không biết hết nhau. Mười vị Thánh nữ đều là Tông môn tuyển chọn tỉ mỉ, đều là thiên tư quốcsắc, thể chất đặc thù, Ny Ny cũng không phải là người xuất sắc ở trongchỗ đó. Mà trong mười người chúng ta chỉ có một sẽ trở thành ứng cửviên cho Tông chủ đời tiếp theo, chín người còn lại chỉ có hai vậnmệnh, không phải bị trở thành đệ tử cấp thấp thì chính là trở thànhcông cụ để Tông phái liên kết với những thế lực khác. Các vị công tửtrong đại sảnh sợ rằng không một người thật tình, Ny Ny làm sao có thểchọn bọn họ để giao phó chung thân đây.

Ny Ny nói đầy thương cảm.

- Vì sao Ny Ny cô nương lại cho rằng bản công tử có chứa chân tâm, dùsao ngươi và ta trước đó cũng không quen biết. Bản công tử cũng là lầnđầu tiên tới Lăng Tiêu lâu này, chuyện của Ny Ny cô nương đúng là lầnđầu tiên nghe nói. Nếu như Ny Ny cô nương cho rằng bản công tử sẽ nhấtkiến chung tình với cô nương thì nhầm rồi. Bản công tử không phải chưatừng gặp được mỹ nữ, đối với phiền toái như Ny Ny cô nương, bản công tử cho rằng không chọc đến thì tốt hơn.

Lý Lân bình tĩnh nói, không hề động lòng với dung nhan kiều mị của Ny Ny cô nương. Hắn không phảiloại động vật chỉ biết dựa vào nửa người dưới suy tính, huống chi lạivì cô gái mặc áo trắng này mà thiếu nợ phong lưu, Lý Lân cũng khôngmuốn tiếp tục trêu chọc phiền toái lớn hơn nữa.

- Công tử có từng nghe nói tới Thiên Âm thể?

Ny Ny cô nương cũng không vì lời của Lý Lân mà tức giận, trái lại vẻ mặt càng thêm bình tĩnh.

- Chưa từng!banlong chia sẻ đam mê truyện

Lý Lân lắc đầu đáp. Đối với thể chất đặc thù gì đó thì hắn hiểu biết rất hữu hạn. Dù sao trước đây hắn cũng chỉ là một tên Hoàng tử không quyền không thế.

- Thiên Âm thể chính là thân thể trời sinh thân cậnâm luật. Theo lời đồn đại thì khai phát đến mức tận cùng là có thể lắng nghe được tiếng của vạn vật. Ny Ny tuy chưa từng có loại năng lực này, nhưng lại có thể lắng nghe một phần tiếng lòng của người khác. Lý công tử tuy rằng lãnh lùng, nhưng cũng nắm giữ được cái tâm nam nhi mềmmại, hơn nữa trong lòng công tử có một đạo tình tổn thương khó có thểvượt qua. Chỉ riêng những điểm này đã đủ để Ny Ny coi trọng công tử.

Ny Ny nhỏ giọng nói, trong giọng nói có chút phiền muộn. Nếu như còn cólựa chọn khác tốt hơn, nàng cũng sẽ không lựa chọn nam nhân như Lý Lân, tuy có chân tâm nhưng dù sao đã từng in dấu của nữ nhân, nàng muốnbước vào nội tâm Lý Lân thì cần phải bỏ ra nhiều nỗ lực hơn nữa.

Lý Lân bỗng nhiên đứng lên, trên mặt loé qua một vệt tàn khốc:

- Ngươi còn nghe được cái gì!

Ny Ny cô nương cũng biến sắc, bình tĩnh lắc đầu, nói:

- Công tử đừng tức giận! Ny Ny chỉ có thể cảm nhận được tâm tình biếnhóa của người khác, nhưng cũng không thể dò xét ký ức của người ta.

Lý Lân thoáng thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại ngồi xuống.

- Công tử nếu đã vào đây, có thể hay không tiếp tục nghe Ny Ny gảy một khúc?

Ny Ny nhẹ nhàng gảy dây đàn, âm thanh lanh lảnh dễ nghe vang lên.

- Bản công tử không tinh thông âm luật, sợ rằng lãng phí tiên âm của Ny Ny cô nương rồi.

Lý Lân trầm giọng nói, đối với một khúc làm nổi lên ký ức từ đáy lòng kia của Ny Ny, Lý Lân thật sự vẫn còn sợ hãi.

- Nhạc khúc vốn là khiến người ta dùng tâm mà nghe. Công tử sở dĩ từchối chẳng lẽ là lo lắng lần thứ hai nhấm nháp chuyện tổn thương dướiđáy lòng? Ny Ny có một câu nói muốn khuyên giải công tử, nếu đã trởthành tổn thương thì nên khiến nó mau chóng đi qua, mà không phải ở đáy lòng lưu lại một đạo vết sẹo khó coi mà không dám chạm đến.

- Chuyện của bản công tử không cần cô nương lo lắng.

Lý Lân lắc đầu một cái, không muốn cùng một nữ nhân không quen biết thảo luận bí mật dưới đáy lòng của mình.

- Nếu công tử không muốn vấn tâm, vậy Ny Ny sẽ tặng cho công tử một khúc Minh Nguyệt Vấn Tình.

Nói xong, Ny Ny cô nương giơ ngón tay ngọc gảy lên dây đàn, một đạo khúc lành lạnh lộ ra ý tứ mờ ảo từ từ tràn ra dưới tay nàng.

Lý Lân thấy hoa mắt, dường như trong nháy mắt cả người bị đưa vào trongnơi hoang dã, bốn phía một mảnh tĩnh mịch, chỉ có trên trời cao một vầng trăng sáng to lớn tản ra ánh sáng trong trẻo. Đáy lòng phảng phất bịxúc động, một cảm giác quen thuộc từ bên trong ánh trăng truyền đến.

Sau đó bên trong mang theo một bóng người quen thuộc mơ hồ đạp tới.

- Vãn Tình!

Lý Lân sắc mặt thay đổi, nhẹ nhàng kêu, tuy rằng biết rõ là ảo giác, nhưng Lý Lân vẫn trầm mê tiến vào.

Vãn Tình vẫn hệt lần đầu gặp gỡ, một thân quần dài thanh lịch, đôi mắttinh khiết lẳng lặng nhìn vào hắn, trên khuôn mặt xinh đẹp kia là nụcười hoạt bát lại điềm tĩnh. Nàng chầm chậm đi tới trước người Lý Lân,giơ bàn tay ngọc khẽ vuốt khuôn mặt Lý Lân, trong ánh mắt tràn đầytưởng niệm.

Lý Lân ngơ ngác nhìn nàng, trong mắt tựa hồ có nước mắtchực trào ra, nhưng hắn vẫn không chịu nháy một cái, sợ chỉ cần chớpmắt thì Vãn Tình sẽ biến mất.

- Em có khỏe không?

Lý Lân khẽ hỏi.

Vãn Tình vẫn cười, dường như chưa từng nghe được câu hỏi của Lý Lân.

- Mối thù của em ta đã thay em báo, hai têncặn bã kia ta đã diệt trừ hoàn toàn. Em có thể ngủ yên dưới Cửu Tuyền rồi.

Lý Lân khẽ nói, si ngốc nhìn chăm chú vào khuôn mặt gần trong gang tấc nhưng khó có thể chạm tới của Vãn Tình.

Giống như thật sự đã nghe được lời của Lý Lân, Vãn Tình nở một nụ cười cảmđộng, trong chốc lát in dấu thật sâu ở trong trái tim Lý Lân.

Tiếng đàn ở bên người Lý Lân vang lên, vùng hoang dã vẫn ở chỗ cũ, ánh trăng rọi chiếu trái tim. Mà Vãn Tình trước người đã ở vầng sáng rực rỡgiống như cơn mưa ánh sáng tiêu tán đi, chỉ để lại ngác Lý Lân ngơ ngác lẳng lặng lắng nghe tiếng đàn mang tới tơ tình yên tĩnh.

Khôngbiết qua bao lâu, Lý Lân chỉ cảm thấy trên mặt mát lạnh, một giọt lệnam nhi rơi xuống, nhỏ ở trên mu bàn tay. Cảm giác trong giây lát đókhiến Lý Lân hoàn toàn tỉnh lại.

- Được rồi!

Lý Lân nhỏ giọng nói. Vùng hoang dã bên người, trăng sáng trên không đồng thời biến mất không còn tăm hơi, trước mắt hắn vẫn là khuê phòng tản ra hương thơmcủa Ny Ny cô nương.

Chỉ thấy Ny Ny cô nương ở phía đối diện sắcmặt tái nhợt, trên người toát ra rất nhiều mồ hôi, khiến cho toàn bộkhông khí ám muội trong khuê phòng càng thêm nồng nặc.

- Ngươi đang chạm đến điểm mấu chốt của ta!

Lý Lân sắc mặt khó coi. Liên tục hai lần bị tiếng đàn nhiễu loạn tâmthần, Lý Lân không thể tha thứ loại sơ sẩy này của chính mình, lại càng thêm kiêng kỵ vị Ny Ny cô nương đã tạo ra tất cả kia.

- Ta chỉ là muốn để công tử tự mình nhìn thấu, sau đó buông xuống!

Ny Ny cô nương có chút hư nhược cười nói. Lấy thực lực trước mắt củanàng, biểu diễn khúc Minh Nguyệt Vấn Tình vẫn còn có chút miễn cưỡng.

- Chuyện đã ở trong tim, nếu lúc trước lấy lên được, liền nên gánh chịu. Ngay cả một đoạn tình cảm đều không chịu đựng nổi, tương lai còn cócái gì có thể thừa nhận được.

Lý Lân lắc đầu một cái, không tán thành phương pháp buông bỏ tình cảm của Ny Ny cô nương.

- Nếu công tử không muốn buông bỏ, khả năng này sẽ trở thành một đạo tâm ma trên đường đi của công tử. Công tử không sợ tương lai nó sẽ là rãnh trời trở ngại công tử tiến giai sao?

Ny Ny cô nương nhỏ giọng nói.

- Cuộc đời một con người, ai mà không có gút mắc. Nếu như lãng quên đinhững thứ quý báu này, cuộc đời còn có ý nghĩa gì nữa. Cho dù tương lai võ đạo có đạt đến đỉnh cao, đó cũng chỉ là một xác chết di động khôngcó ký ức. Bản công tử kiếp này muốn leo lên đỉnh cao võ đạo, sẽ đứngtrên đỉnh cao nhất, tầm mắt nhìn trọn những ngọn núi thấp, mà khôngphải bước lên đỉnh cao rồi một mình thưởng thức cô độc cùng bi thương.Cho nên ý tốt của Ny Ny cô nương, bản công tử xem ra phải cô phụ rồi.

Lý Lân lắc đầu.

- Công tử chí hướng rộng lớn, nhưng có được tất có mất. Thương Long đại lục vô số năm qua sinh ra vô số thiên tài, bọn họ dùng chính bi thương một đời của mình chứng minh rằng có vài thứ nên thả xuống, mà khôngphải cứ mãi gánh vác. Công tử chính là người có tình, Ny Ny không muốncông tử khổ sở vì tình mãi như vậy.

- Ha ha . . .! Ny Ny cônương đang nói đùa sao? Luyện Tình tông lấy tình nhập đạo, chú ý luyệntình phá tình, mà muốn đạt tới cái này nhất định phải khốn khổ vì tình. Tình càng sâu, loại lao tù này càng thêm kiên cố, lúc phá tình thuhoạch càng lớn. Nếu như hai người nhập tình không thể đồng thời phátình mà ra, mà là chỉ có một người phá tình, vậy một người khác cả đờisẽ vì tình mà khổ sở. Mà Luyện Tình tông các ngươi vô số năm qua đùabỡn tình cảm của bao nhiêu người, cũng khó trách các ngươi không biếttình cảm quý giá thế nào. Đối với bản công tử mà nói, cảm tình là thứquý giá nhất của một đời người, đáng giá quý trọng và khắc ghi, màkhông phải trở thành một loại thủ đoạn luyện công. Thứ cho bản công tửkhông phụng bồi, Ny Ny cô nương hãy lựa chọn người chịu cùng ngươi đùabỡn tình cảm đi!

Ngừng cười, Lý Lân kiên quyết đứng dậy, không có nửa điểm lưu luyến bước ra khỏi khuê phòng của Ny Ny cô nương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.