Lý Lân đưa ánh mắt nhìn về vị hoàng thúc vô lương, hình người mà dạngchó, trong lòng quyết định. Trần gia này ở Hắc Thủy vương thành tuy cóchút thực lực nhưng vẫn không đáng để Phủ tổng đốc phải để vào mắt, bằng không thì hoàng thúc cũng sẽ không để mình làm loạn đến như thế.
Nếu như chẳng phải cố kỵ điều gì thì Lý Lân cũng không cần phải lùi bước,đối với kẻ có thể dạy bảo được hắn chưa bao giờ nương tay. Huông chi cái tên Vô Phùng (không khe),Trần đại công tử này cũng mới chỉ là Ngũ phẩm Võ Tông mà thôi. Trình độ này còn chưa đủ để uy hiếp tới Lý Lân.
- Tiểu tử, báo họ tên của ngươi đi!
Trần Vũ Phong tuy có đeo bội kiếm bên hông, nhưng vẫn chưa có rút kiếm, điều này khiến cho không khí có vẻ hòa hoãn chút. Dù sao hắn cũng không rõthân phận của Lý Lân ra sao, có thể tới được tầng này của Lăng Tiêu lâuthì ai mà chẳng phải có thực lực. Tuy Trần Vũ Phong là tên quần áo làlượt nhưng không bởi vì tranh giành tình nhân ở đây mà gây cho gia tộcđại phiền toái.
- Bản thiếu gia họ Lý, Lý gia Tam công tử. Trần gia mà cũng dám uy hiếp bản công tử sao, gan chó thực là quá lớn rồi.
Lý Lân híp mắt, vẻ mặt khinh thường nói.
- Lý gia sao?
Trần Vũ Phong cẩn thận kiểm tra lại, cũng không biết từ khi nào lại lòi ramột gia tộc họ Lý ở Hắc Thủy vương thành này. Những người khác cũng lâmvào trầm tư, kẻ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887330/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.