Lần thứ hai tiến tới nơi giao chiến của hai con cự thú, cái kén baoquanh Đại Địa Bạo Long vẫn còn nguyên đó, chỉ là Đại Địa Bạo Long đãkhông còn gào thét gì nữa rồi.
- Này! Chết chưa đấy?
Lý Lân nhìn cái kén dường như không có chút tổn hao nào, trên mặt lộ ra nụ cười gian trá.
- Grao…! Tiểu tử nhân loại chết tiệt, ngươi vẫn còn chưa đi.
Âm thanh suy yếu nhưng đầy nét hưng phấn của Đại Địa Bạo Long truyền tới.
- Đúng thế, là ta đây. Cảm giác nằm trong kén thế nào?
Lý Lân cười tủm tỉm hỏi.
- Đồ tiểu tử gian trá, ngươi muốn thế nào mới giúp bản tọa thoát ra ngoài.
Âm thanh của nó đã mềm hẳn đi, Cốt Ma Quỷ Chu tuy đã chết nhưng tơ nhệncủa nó vẫn không ngừng tiết ra độc tố. Mà độc tố của nó có tính ăn mònrất mãnh liệt, đến cả lân giáp siêu dày như Đại Địa Bạo Long cũng khôngtài nào chịu được sự ăn mòn đấy. Gần một buổi, linh lực trong người ĐạiĐịa Bạo Long đã tiêu hao một phần ba, cứ như thế vài ngày thì nó sẽ bịăn mòn thành hài cốt mất.
- Thả ngươi ra ngoài không phải không được, nhưng phải xem ngươi có thể lấy ra cái gì đã.
Lý Lân giả vờ dễ dãi nói.
- Ngươi muốn cái gì, chỉ cẩn ở trong rừng Hắc Thủy này, bản tọa đảm bảo mang tới cho ngươi.
Đại Địa Bạo Long không sợ chết trận, nhưng nó rất ngại phải chết vì cái trò ăn mòn dần dần này. Lấy thực lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887318/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.