Chương trước
Chương sau
Nội viện Trấn Bắc Hầu phủ, Lý Lân đang bế quan trùng kich huyệt MệnhMôn. Trải qua bảy tám ngày tu dưỡng, thân thể của hắn đã khôi phục đếnđỉnh phong, hơn nữa qua một thời gian chữa thương, huyệt Quan Nguyên của hắn cũng đã triệt để viên mãn, dù cho là không gian huyệt đạo hay làchân khí đều giống như khí hải của hắn, đều là độc nhất vô nhị, đây cũng chính là căn cơ khiến cho Lý Lân có quyết tâm trùng kích Mệnh Mônhuyệt.

Để có thể làm yếu bớt cường độ của bích chướng huyệt MệnhMôn, thời gian này Lý Lân cũng tạm gác việc tu luyện Kim Cương Bất ĐộngMinh Vương Kinh lại. Tất cả thời gian đều để chuẩn bị cho hôm nay. Cũngmay thiên địa nguyên khí ở tiểu viện của Tiểu loli La San coi như là đầy đủ, tuy không phải là tuyệt vời nhất để bế quan, nhưng cũng tạm chấpnhận được. Hắn cũng báo cho mấy người La phu nhân biết chuyện hắn bếquan, hơn nữa để tránh bị quấy rầy thì hắn còn yêu cầu cho thiết giáp vệ thủ ở cửa. Dù sao thì quá trình trùng kích thì mọi chuyện đều có thểxảy ra, nên Lý Lân không thể không cẩn thận cho được.

Khoanh chân ngồi xuống, Lý Lân lấy từ bên trong không gian giới chỉ ra một viênTinh Nguyên Đan rồi nuốt vào, tinh khí cuồn cuộn mênh mông lan tràntrong thể nội. Chân khí đi qua Quan Nguyên huyệt, bắt đầu điên cuồngxoay tròn, tinh khí trong kinh mạch cũng bị hấp vào, chuyển hóa thànhTiên Thiên Thuần Dương chân khí tinh thuần nhất.

- Vẫn chưa đủ!!!

Lý Lân nghiến răng, phân ra một tia ý thức điều động khí tuyền của huyệtKhí Hải chuyển động. Hai huyệt đạo đại viên mãn song hành vận chuyển,hấp lực sản sinh ra to lớn vượt qua ngoài dự liệu của Lý Lân. Một viênTinh Nguyên Đan sản sinh ra lượng tinh khí bàng bạc chưa hết nửa khắcđồng hồ đã bị hấp thu hầu như không còn chút gì.

- Chính là lúc này!!!

Lý Lân cắn răng, hai huyệt Khí Hải và Quan Nguyên bên trong chân khí liềncùng rung động mãnh liệt, một cỗ Tiên Thiên Thuần Dương chân khí cươngmãnh dâng trào, hướng về phía Đốc Mạch huyệt mà đánh tới.

Ầm ầm…!!!

Cơ thể Lý Lân rung mạnh, hắn há mồm phun ra một ngụm nghịch huyết, sắc mặt trong nháy mắt liền trắng bệch hẳn đi. Tuy rằng bích chướng của MệnhMôn đã có xuất hiện vết rách thế nhưng vẫn chưa hề lưu thông.

- Hống…!!!

Lý Lân thấp giọng gào lên.. Chân khí nghịch chuyển dưới sự cứng cỏi của ýchí hắn lần nữa lại quay về khống chế, hướng về phía bích chướng MệnhMôn mà phóng thẳng tới. Hơn nữa, ở hai huyệt Quan Nguyên và Khí Hải, thì chân khí cũng đang điên cuồng vận chuyển. Một cỗ Thuần Dương chân khícàng mạnh mẽ hơn liền phun trào ra, điên cuồng liều mạng lao thẳng tớibích chướng Mệnh Môn.

Xoát…!!!

Một tiếng vang giòn tan,bích chướng huyệt đạo cuối cùng cũng bị vỡ vụn, Mệnh Môn huyệt cuối cùng đã được khai mở. Chân khí bàng bạc dũng mãnh chậm rãi chảy vào khônggian nhỏ hẹp này, chống đỡ cho phiến không gian đó tránh khỏi bạo tạc.

Sắc mặt Lý Lân chợt biến đổi, lập tức đình chỉ việc chuyển thêm chân khíđang trùng kích vào Mệnh Môn, vì hắn thật sự sợ rằng nếu như rót đạilượng chân khí vào đó thì sẽ gây nên bạo tạc. Nếu mà Mệnh Môn bạo toáichắc chắn sẽ đánh đứt toàn bộ kinh mạch thân thể, hắn cuối cùng sẽ biếnthành một tên phế nhân mà thôi.

- Oa..!!

Liên tục phun raba ngụm máu tươi, sắc mặt Lý Lan vàng nhợt, cả người xụi lơ, nằm bấtđộng trên mặt đất. Trải qua việc phản phệ khi trùng kích lần đầu thấtbại, hắn lại điên cuồng trùng kích thêm lần thứ hai, khiến cho Đốc Mạchcủa hắn có chút không tiêu được sự trùng kích kịch liệt này. Thuần Dương chân khí vận chuyển bên trong kinh mạch gây nên một cỗ cảm giác đau rát vô cùng.

Nửa canh giờ sau, Lý Lân cuối cùng cũng khôi phục lạiđược một tia khí lực. Hắn liền lấy từ trong không gian giới chỉ ra mộtviên lục sắc đan dược ăn vào. Đây không phải Tinh Nguyên Đan mà là mộtloại đan dược chuyên môn dùng để chữa thương. Cũng là chiếm được từ bêntrong giới chỉ của Lưu Thanh Thanh, chỉ là loại đan dược có tính phụ trợ chữa thương như thế này thực sự không có nhiều lắm. Lý Lân bình thườngluôn tiếc không dùng. Dù sao thì thánh dược trị thương của Đại Diễn tông phi thường nổi danh. Tuy không thể làm cho da thịt sinh sôi lại nhưngđối với một ít trọng thương mà thế tục không tài nào giải quyết được thì những đan dược này có rất nhiều công dụng tuyệt hảo.

Bởi kinhmạch bị hao tổn, lại còn phản phệ nghiêm trọng cho nên Lý Lân cũng không dám dùng Tinh Nguyên Đan để khôi phục Thuần Dương chân khí. Lần trùngquan này, Quan Nguyên, Khí Hải đều phải vận chuyển với mức độ vô cùnglớn. Hai khí toàn ở hai nơi đó đều thu nhỏ lại một phần ba. Hơn nữa chân khí Thuần Dương đang tứ tán khắp kinh mạch cũng cần phải được tỉ mỉgiải quyết, nếu không sau này ắt có thể lưu lại họa ngầm.

Bịch bịch…

Bên ngoài truyền tới tiếng bước chân nhẹ nhàng. Hơn nữa ẩn trong đó một loại cảm giác bồi hồi, sự nôn nóng trong lòng.

Lý Lân thở dài, hắn hiểu khẳng định bên ngoài chắc chắn đã có chuyện xảyra, bằng không La phu nhân sẽ không để cho ai tới quấy rầy chính mình.

Ở cửa tiểu viện, Trấn Bắc Hầu nhị tiểu thư La San đang lo lắng đi tới đi lui.

- Có chuyện gì?

Lý Lân đi tới hỏi. Đối với tiểu loli vẫn hay tránh mặt mình này thì Lý Lân cũng chẳng thừa hơi để tâm tới. Dù sao thì nội tâm của hắn cũng là mộtgã nam nhân trưởng thành, chẳng hề để tâm tới chuyện cãi vã lần trướcvới tiểu loli này làm chi. Chút quyết đoán đó chẳng là gì so với hắnhết.

- Điện hạ, Hắc Lang hoàng triều ở phương bắc xuất ra ba mươi vạn lang binh đột kích, tiền tuyến đã giao thủ rồi, nên cha mẹ ta đãkhởi hành ra biên cương trước. Phụ thân có yêu cầu điện hạ sau khi xuấtquan thì lập tức lên phía bắc.

Tiểu loli sợ hãi trả lời.

Trong mắt Lý Lân hiện lên một đạo tinh quang, trong lòng có chút buồn bực. Không sớm không muộn, lúc nào cũng vào cái lúc này.

- Gọi giáo úy nhất giáo đoàn Trương Trùng tới gặp ta!!!

Lý Lân trầm giọng nói. Quân tình khẩn cấp, hắn cũng không thể nán lại mãi. Thế nhưng cứ như vậy mà lên phía bắc hắn lại không yên lòng. Phòng ngựPhí thành thực sự là quá hư nhược, yếu kém. Nên Lý Lân muốn lưu lại mộtsố nhân mã để có thể đảm bảo an toàn.

- Ưm…

Tiểu nha đầuhấp tấp chạy đi. Mặc dù nàng là nhị tiểu thư nhà Trấn Bắc Hầu, nhưng từkhi sinh ra nàng chưa hề trải qua chiến tranh, nên tự dưng phải đối mặtvới một cuộc đại chiến, thì nội tâm nàng hoang mang rối loạn là chuyệnbình thường.

Đợi đến khi Trương Trùng tới được nơi đây thì Lý Lân đã thay xong một thân giáp trụ rồi. Tuy rằng mặc bồ độ cồng kềnh nàykhiến cho hắn cảm thấy rất là khó chịu, nhưng đây là chiến trường của vũ khí lạnh, đối mặt với vũ tiễn phô thiên cái địa, nếu không có giáp trụthì hắn có thể trụ nổi bao lâu đây. Chưa nói tới bộ giáp trụ này là Laphu nhân tự mình chọn cho hắn, nguyên liệu chính duy nhất chính là dacủa tam giai linh thú Cuồng Bạo Tê Ngưu chế tạo thành, cực kỳ kiên cố.Tiễn nỏ bình thường không thể nào công phá được. Hơn nữa cũng nhẹ nhànghơn rất nhiều so với việc mang giáp trụ bằng kim loại lên người.

- Điện hạ, ta đã chọn đủ nhân mã dưới trướng rồi, chúng ta tùy thời có thể xuất phát.

Trương Trùng lớn giọng nói.

Lý Lân lắc lắc đầu:

- Trương Trùng, ngươi lưu lại đi. Bổn hoàng tử cảm thấy chuyện lần nàykhông hề đơn giản như vậy đâu. Phòng ngự của Phí Thành quá ư là thưathớt, chỉ cần chiến tuyến mà đại bại thì chúng đến vốn liếng để tự bảovệ mình cũng không có. Nhiệm vụ hiện tại của ngươi chính là ở trongkhoảng thời gian trước khi chúng ta quay lại, bảo vệ thật tốt cho PhíThành. Mặc kệ là kẻ nào, chỉ cần dám uy hiếp tới sự an toàn của PhíThành thì không tiếc bất cứ giá nào phải tiêu diệt hắn…

Lý Lân trầm giọng bảo hắn.

- Điện hạ…

Trương Trùng đối với việc không được ra chiến trường có chút không quá nguyệný. Bởi dù sao thì quân công cũng chỉ có thể thu hoạch được tại nơi chiến trường kia mà thôi.

- Phí Thành là đường lui của chúng ta, nếumà đường lui cũng không giữ nổi, thì dù chúng ta có dành chiến thắng nơi tiền phương cũng không có ích gì hết, nhiệm vụ của ngươi vô cùng trọngyếu đấy. Nhớ kỹ, trừ phi là vợ chồng Trấn Bắc Hầu hoặc là bổn hoàng tửra lệnh còn không kẻ khác có nói gì thì cũng mặc kệ. Ngươi hiểu phải làm gì rồi chứ?

Thần sắc Lý Lân trở nên ngưng trọng vô cùng khi nói mấy lời này.

Trương Trùng thầm ghi nhớ trong lòng, thân thể đứng thẳng, rống lớn:

- Xin hứa sẽ hoàn thành nhiệm vụ!!!

Lý Lân gật đầu.

- Chuẩn bị ngựa đi!!! Bổn hoàng tử muốn đi xem thử Lang binh của Hắc Lang quốc cường đại tới mức nào.

Trong mắt Lý Lân hiện lên một tia chiến ý. Chiến trường tuy không phải là nơi để cá nhân lộ rõ sự vũ dũng của mình, nhưng nó là sân khấu của trí tuệ. Gã nam nhân nào mà không có nhiệt huyết trong tâm, mà chiến trườngchính là nơi để họ thể hiện rõ được nhiệt huyết nam nhi nhất.

Kịch kịch kịch…!!!

Một đầu tuấn mã hồng sắc lao tới bên người Lý Lân, một thân ảnh mặc một bộhồng sắc bì giáp ngồi ngay ngắn trên ngựa. Đó chính là nhị tiểu thư LaSan nhà Trấn Bắc Hầu.

- Ta cũng muốn đi.

Tiểu loli hăng hái bừng bừng nói.

- Không được!!!

Lý Lân ngay lâp tức cự tuyệt. Tuy rằng tiếp xúc còn chưa có nhiều lắm,nhưng hắn hiểu, nha đầu kia chính là tâm can bảo bối nhà Trấn Bắc Hầu,đã để nàng lại Trấn Bắc Hầu phủ chính là muốn nàng được an toàn. Lý Lântự nhiên sẽ không dở chứng đi làm kẻ ác, tuy thực lực tiểu loli kia cũng tạm được, nhưng mà trên chiến trường thì chuyện gì cũng đều có khả năng xảy ra mà thôi, Lý Lân cũng không dám đảm bảo chính mình có thể sốngsót trên chiến trường chứ đừng có nói còn phải theo một đại phiền toáibên mình nữa. Tiểu nha đầu vô cùng tinh quái, chắc chắn không phải làđèn cạn dầu, Lý Lân cũng không phải là đi du ngoạn nên là hắn tự nhiênkhông muốn kiếm thêm phiền phức cho bản thân mình làm gì.

- Dựa vào cái gì mà các người đều không chịu đưa ta đi mà cứ bắt ta lưu lại, không được, ta nhất quyết phải đi.

Tiểu loli lại bắt đầu nổi tính tiểu thư, giọng nói bất cần.

- Trương Trùng, nhớ bảo vệ tốt cho La tiểu thư, nếu nàng có chuyện gìkhông hay xảy ra thì bổn hoàng tử chắc chắn sẽ hỏi tội ngươi cho xem!!!

Lý Lân cũng không muốn dây dưa thêm nữa liền ném cái phiền toái này lại cho Trương Trùng.

Trương Trùng đau khổ mặt mày, trấn thủ Phí Thành thôi đã đủ phiền rồi, cònphải trông coi tiểu tổ tông tinh quái này nữa, những kí ức khi mà Tamhoàng tử mới tới Phí Thành đã bị La nhị tiểu thư chỉ thẳng vào mũi màchửi ầm lên vẫn còn mới mẻ vô cùng trong trí nhớ của hắn. Tam hoàng tửcũng không có cách nào quản nàng ta, chính mình chỉ là một giáo úy nhonhỏ thì ứng phó làm sao được đây. Trương đại giáo úy quả thực chưa baogiờ có cảm giác biệt khuất như là lúc này vậy.

- Ngươi không mang ta đi, thì tự ta đi !!!

Tiểu loli quay đầu ngựa như muốn dời đi. Thiết giáp vệ phóng tới từ phíasau, một chưởng đánh ngất nàng ta. Sau đó dẫm trên lưng ngựa, thô bạoném nàng ta cho Trương Trùng như ném một con gà con vậy.

- Trông coi nàng ta cho cẩn thận, tất cả đều giao cho ngươi hết đó!!!

Nói xong Lý Lân liền nhảy lên người hồng mã của tiểu loli. Con ngựa nàychính là Thiên Lý Danh Câu, Lý Lân tự nhiên không thể nào bỏ qua được.Tiểu loli dù cho có bình thường thì cũng không thể nào quen thuộc việcđiều khiển chiến mã vào chiến trận được.

Thiết giáp vệ cũng cùnglúc đó nhảy lên con ngựa mà Trương Trùng cưỡi tới, chạy sát theo Lý Lân, chỉ để lại một Trương Trùng còn đang bế tiểu loli trên tay, mặt mũi ngơ ngác vô cùng.

- Hi vọng điện hạ lên đường bình an, ông trời phù hộ Đại Đường ta!!!

Trương Trùng hướng về phía thân ảnh đã đi xa của Lý Lân khẽ nói. Sau đó đaukhổ quay trở lại Trấn Bắc Hầu phủ, sau đi đưa La San cho quản sự trongphủ, hắn liền điều một toán nhân mã tới đóng bên ngoài Trấn Bắc Hầu phủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.