Đối mặt nguyên tắc tối cao, Lý Lân có loại cảm giác chó cắn con nhím không thể hạ .
- Ồ? Đội ngũ sao lại dừng lại?
Lý Lân kinh ngạc nói.
- Tướng quân chọn chỗ này cắm trại, ngày hôm nay chúng ta nghỉ ngơi tại đây!
Trần Mặc lạnh giọng nói.
- Cắm trại? Lúc này mới đi bao lâu đã dừng lại? Tiền tuyến không phải quân tình khẩn cấp sao? Hành quân như vậy lúc nào mới có thể đến biên quan?
Lý Lân có chút ngây người, chuyện gì thế này, bây giờ còn chưa chạy được nửa ngày, càng chưa chạy đến giữa trưa, làm sao lại cần nghỉ ngơi, còn muốn chuẩn bị qua đêm.
- Đây là mệnh lệnh của tướng quân, mạt tướng cũng không biết nguyên nhân.
Trần Mặc trầm giọng nói.
- Dẫn ta đi gặp hắn!
Thần sắc Lý Lân lạnh xuống, hắn đột nhiên nghĩ đến nụ cười quỷ dị kia của ba người Đại hoàng tử trước khi đi. Trong lòng Lý Lân bịt kín một tầng bóng tối, chuyện này chỉ sợ là do bọn họ tính kế.
- Tướng quân đang ở trong sơn cốc phía trước xây dựng cơ sở tạm thời, mời Điện hạ!
Đối với sắc mặt âm trầm của Lý Lân, Trần Mặc cũng không có biểu thị gì, mà ngay cả ngữ điệu vẫn lạnh lùng mang theo bình tĩnh như lúc đầu.
Hai con ngựa rất nhanh chạy đến miệng cốc phía trước, Lý Lân đột nhiên ghìm chặt cương ngựa, chiến mã đang chạy cực nhanh bị ghìm lại vung móng trước lên cao. Thiết Giáp vệ cũng làm theo động tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887276/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.