- Lão Tây Môn, ngươi có phải muốn nói chuyện huyết mạch Tần gia khô kiệt là do Hoàng thất chúng ta hạ thủ?
Trung niên hoàng giả mở miệng nói. Trong giọng nói cũng không có chútnào khẩn trương. Giống như đối với những lời Tây Môn Phong nói ra cũngkhông kinh ngạc, cũng không có chút ý tứ nào ngăn cản hắn nói tiếp.
- Đúng vậy, Tần gia trời sinh máu chiến, lịch đại danh tướng xuất hiệnlớp lớp, thời gian thịnh vượng nhất, ba soái bát tướng, biết bao hưngthịnh. Thế nhưng kết quả thế nào, ngắn ngủi mười năm, ba soái tướng chết trận hai người, bát tướng chết trận một nửa. huyết mạch đỉnh phong củaTần gia từ đó nhất mạch đơn truyền. Tần Liệt Xuyên, ngươi có từng suynghĩ tại sao chưa? Ngẫm lại các huynh đệ của ngươi, ta thật vì ngươi cảm thấy bi ai a.
Tây Môn Phong châm chọc nói.
- Lão Tây Môn, sự tình năm đó ta sớm đã điều tra rõ ràng, Vũ Văn gia tộc ngươi cũng đã biết? Năm đó là Đệ nhất gia tộc của Đế đô. Huyết mạch Tần gia chúng ta đoạn tuyệt chính là vì trúng lời thề nguyền rủa của Vũ Văn gia tộc, nếu không phải Bệ hạ lấy một nửa huyết mạch hoàng giả của bảnthân bài trừ một nửa lời nguyền, sợ rằng hiện tại sớm đã không có Tầngia. Lão Tây Môn, Bệ hạ mặc dù là người tàn nhẫn, thế nhưng đối vớitrung thần từ trước cho tới bây giờ chưa từng hoài nghi qua. Người giảdối như Lão Tây Môn ngươi, chỉ muốn phản bội Đại Đường, Bệ hạ cũng vẫnnhư cũ tín nhiệm có thừa. Đáng tiếc, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887252/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.