- Thanh Vitỷ tỷ, phiền toái gì vậy? Tên Tam hoàng tử đó không phải bị làm sao đấychứ! Trời ạ, biết thế thì không đi nữa cho xong.
Tần Tuyết Linh cuống cả lên.
- Nha đầu kia, ta không phải đã nói rồi sao, hắn không chết được đâu.
Trán Trưởng công chúa nổi đầy hắc tuyến. Nếu Tần Tuyết Linh không phảitỷ muội chốn khuê phòng nhiều năm của nàng, Trưởng công chúa nhất địnhsẽ đá bay nàng ta ra khỏi cửa ngay lập tức. Là chính ngươi nói muốn giáo huấn hắn, giờ lại giở chứng.
- Có thật là không chết không? Ta có thể đi xem thử không?
Tần Tuyết Linh đáng thương nói.
- Nếu như ngươi muốn bị hắn chửi cho một trận thì cứ đi đi, ta không có ý kiến gì đâu.
Trưởng công chúa tức giận nói.
Tần Tuyết Linh cụt hứng, buồn bực ngồi sang một bên, không nói câu nào.Bộ dáng ủy khuất đáng thương kia khiến Trưởng công chúa trông thấy màvừa bực mình vừa buồn cười. Bình thường những lúc thế này, Lâm Vãn Tìnhsẽ là người nhỏ nhẹ an ủi Tần Tuyết Linh, nhưng lần này Lâm đại tiểu thư – người luôn thông minh cơ trí, nắm giữ mọi chuyện trong lòng bàn taylại không phản ứng gì, đơn giản vì nàng đang ngẩn người.
- Đúng rồi, Vãn Tình tỷ tỷ, khăn che mặt của tỷ rơi rồi. Điều này chẳng phải là…
Tần Tuyết Linh lúc này mới nhớ tới điểm mấu chốt nhất.
- Không được nói nữa. Lần này là chuyện ngoài ý muốn mà thôi!
Lâm Vãn Tình giật mình lớn tiếng hét lên. Suýt chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887244/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.