Khi đoàn thuyền cập bến ở Cốc thành, trời vẫn chưa tối. 
Khi Phòng Sinh hớn hở kéo Hạng Thiếu Long xuống thuyền, Trương Tuyền gọi gã lại bảo, "Phụng tiểu thư muốn dùng xe, ngươi hãy đi chuẩn bị." 
Hạng Thiếu Long ngạc nhiên nói, "Xe ở đâu?" 
Trương Tuyền nói với vẻ không vui, "Ðôi mắt của ngươi để ở đâu rồi? Trên bến chẳng phải có hai cỗ xe ngựa đó sao?" 
Hạng Thiếu Long vừa mới nói dứt lời thì liền bị mắng. 
Xe ngựa tuy ở trên chiếc thuyền kia, có lẽ đã được khiêng xuống, chẳng qua trong lòng gã đang nghĩ tới việc bỏ chạy, nên mới nói bừa mà thôi. 
Phòng Sinh ngầm ra hiệu cho gã, Hạng Thiếu Long cùng Phòng Sinh bước lên tấm ván bắc ngang xuống thuyền. 
Ðang lúc chưa vững Chân thì đột nhiên có kẻ đẩy mạnh từ sau lưng gã, gã mất thăng bằng, đổ ập ra phía trước, va vào lưng Phòng Sinh. 
Hai người loạng choạng nhảy ra khỏi tấm ván, đặt chân lên trên bờ, nếu không phải tấm ván này có tay vịn, nói không chừng đã rơi xuống sông. 
Hạng Thiếu Long đứng dậy, Phòng Sinh ôm chân trái, đau đến nỗi toát mồ hôi, mặt mũi nhăn nhó. 
Trên thuyền cười ầm. 
Chỉ thấy bọn Cốc Minh đứng quanh một tên người thấp, to bè, chỉ trỏ bọn họ mà cười. 
Có người kêu, "Nhìn Thẫm Lương nhà người cao lớn rắn chắc như thế, té ra là hạng yếu ớt, chỉ nhìn chứ không dùng được Vu Tuấn đại ca chúng ta chỉ vô ý chạm phải, thế mà đã ngã chổng bốn vó lên trời, lại còn bảo tinh thông võ nghệ." 
Hạng Thiếu Long nhận ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tan-ky/1231071/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.