Hạng Thiếu Long mở mắt ra, trước mắt là một màu đen không phân biệt được đêm hay ngày, trong đầu nặng nề, vẫn còn muốn ngủ tiếp. 
Gã choàng tỉnh bởi tiếng nói của người khác, lúc đầu thì giật mình tưởng rằng bọn chúng đã tìm ra mình. Ðến khi thấy không có gì khác lạ, âm thanh vang ra từ một góc mật thất, mới vỡ lẽ ra rằng âm thanh truyền từ trong ống đồng xuống. 
ông đồng này có thể theo dõi mọi động tĩnh trong mật thất, cho nên âm thanh từ trên có thể truyền xuống. Hạng Thiếu Long đốt lên ngọn đèn dầu, ghé tai vào ống đồng. 
Một cảm giác mát mẻ và tiếng người truyền vô trong tai. 
Chỉ nghe tiếng một nam nhân cười hềnh hệch, nói, "Thân hình của nàng càng lúc càng đầy đặn, chả trách nào đêm qua đại vương nhìn nàng không chớp mắt." 
Tiếng nữ tử nũng nịu nói, "Nếu quân thượng tặng nô gia cho đại vương, nô gia đành tự tận mà thôi." 
Hạng Thiếu Long trong lòng kêu tuyệt, nữ nhân này rõ ràng rất hiểu tâm lý của nam nhân, dù cho rõ ràng là chấp nhận chủ nhân tặng mình cho người khác, nhưng vẫn giả vờ bịn rịn. 
Quả nhiên có tiếng hôn nhau truyền vào trong tai, tiếng nữ tử ấy dịu dàng nói, "Quân thượng không đi dự dạ tiệc sao? Cớ gì giờ này lại nằm đây?" 
Hạng Thiếu Long nghĩ nếu lúc này là buổi dạ tiệc thì mình đã ngủ ít nhất cả mười canh giờ, tức là hai mươi tiếng đồng hồ, tại sao mình lại ngủ nhiều đến thế? 
Nhất thời gã quên đi đoạn đối thoại của cặp nam nữ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tan-ky/1231068/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.