Vương Hột bỏ đi xong, Hạng Thiếu Long gọi Kinh Tuấn vào, bảo với y rằng Vương Hột đã chấp nhận cùng Vương Lăng đến Lộc phủ để cầu thân, Kinh Tuấn vui đến nỗi nhào lộn mấy vòng, rồi chạy đi mất.
Hai kẻ làm huynh trưởng Hạng Thiếu Long và Ðằng Dực đều vui mừng nhìn nhau.
Ðằng Dực chợt cảm thấy buồn bã.
Hạng Thiếu Long thấy y chảy nước mắt, biết rằng thiết hán này lại nhớ đến người thân đã chết thảm, nên cũng cảm thấy buồn bã.
Ðằng Dực than rằng, "Nếu không phải cái họa ngày ấy, Tiếu Tuấn cũng không có được vinh quang như ngày hôm nay, ý trời thật khó đoán. Nhưng dù thế nào, tấm chân tình của năm anh em chúng ta vẫn sáng như mặt trời."
Hạng Thiếu Long thầm nghĩ có lẽ ý trời không phải là khó đoán, chỉ là khó thay đổi mà thôi!
Ðằng Dực đột nhiên nói, "Tam đệ hãy quay về nhà nghỉ ngơi! Chuyện ở đây đã có ta lo, ở Hàm Dương, ngoài người của phủ trọng phụ thích gây sự, trị an trước nay luôn tốt."
Hạng Thiếu Long nhớ lại chuyện huynh đệ Châu Lương bị kẻ khác đuổi đánh ngoài chợ, lắc đầu than rằng, "Quản Trung Tà là kẻ bất chính, làm thế nào có thể trị được thuộc hạ, sau này bổn đại nhân sẽ tự tay cắt chức của y, để cho nhị ca hoặc tiểu Tuấn quản lý đô vệ, vậy thì thiên hạ mới thật sự thái bình."
Ðằng Dực cười gượng, "Nếu để cho người của Quản Trung Tà nghe được lời này đảm bảo bọn chúng sẽ ngạc nhiên, tưởng rằng tam đệ nói khoác, chỉ có người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tan-ky/1231030/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.