Tuyết rơi đầy trời, khí lạnh thấu xương.
May mà không có cuồng phong, nếu không càng khiến người ta thấy khó chịu hơn nhiều.
Ô Trác, Hạng Thiếu Long và hơn mười người nữa đều che nửa mặt cưỡi ngựa rời phủ.
Ðến đường lớn thì lập tức chia nhau ra, hai người một tổ, phóng về các hướng khác nhau.
Ðầu tiên là ba chiếc xe ngựa, với cách nghi binh này, dù cho ba trăm thủ hạ của Nghiêm Bình đang đợi ở ngoài phủ cũng rất khó khăn khi cùng lúc đuổi theo quá nhiều kẻ hoài nghi như vậy. Huống hồ chi nói không chừng Hạng Thiếu Long không có trong số đó.
Chiêu này buộc bọn võ sĩ của Nghiêm Bình chỉ có thể lùi lại giữ ở trên đường và ở trong khu rừng rậm.
Hạng Thiếu Long và Ô Trác theo một lộ tuyến đã được chọn lựa kỹ càng trước, mau chóng rời khỏi khu viên lâm phía ngoài Ô phủ, đến con đường lớn có cư dân hai bên đường, không chạy về phía Quách phủ mà đội mưa tuyết đi ngược lại về hướng bên trái.
Sau khi ngoái đầu lại xem đối phương có theo dõi hay không, họ đến phía trước một căn nhà lớn, phát ra ám hiệu.
Cánh cửa tức thời mở ra.
Chủ nhân của căn nhà này có mối giao tình rất sâu sắc với Ô phủ cho nên rất vui vẻ cho họ mượn chỗ.
Hai người không kịp chào hỏi đã lẩn vào nhà, sau đó đi theo cửa sau ra con đường phía sau nhà, từ đó mới phóng ngựa về ngọn đồi Tú Việt của Quách phủ.
Chính Ô Trác đã chọn cách đi này, dù cho có bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tan-ky/1230881/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.