Có thật là máy tính có thể lập trình được cả cuộc sống của con người, chủ nhân của nó? “Tình yêu chân thật” – không hề có, đó là định kiến của ông hoàng máy tính Vạn Lý Lương. Cư nhiên mang trái tim người khác ra thử nghiệm, đôi lúc thấy người này thật quá nhẫn tâm, nhưng lại có chút xót thương cho kẻ chưa từng biết yêu là như thế nào. Máy tính bảo, máy tính tính ra, máy tính ra thông số…
Nhưng Phương Chính Anh là con người, trái tim lại ngu ngốc đem đặt ở tên máu lạnh Vạn Lý Lương này.Ngu ngốc bị dẫn dắt vào cuộc thử nghiệm, hoài nghi mơ hồ nhưng vẫn mang trái tim mình ra đánh cuộc, hy vọng sẽ được đáp lại chân thành, cuối cùng nhận được là sự hoan hỉ thành công của con người kia. Dù có bồi thường thế nào, cảm giác cũng chua xót như đã bán mình đi.
Không còn gì để níu kéo. Thêm một thử nghiệm nữa, trái tim cũng không thể đau hơn, Phương Chính Anh nguội lạnh khi nghĩ thế. Thế nhưng tên đó lại đau đầu, vì bản thân lại vượt ra khỏi những gì máy tính cho đáp án. Kì thực rất đơn giản, một câu “Ta yêu ngươi” là giải hết những bài toán mà siêu máy tính cũng không thể cho ra rồi. Lúc đầu thì ngược thê lương tê tái, nhưng càng về sau thì càng khởi sắc âm thầm.