Đêm 30 tết, ven đường phố xá giăng đèn rực rỡ như ban ngày, Mộc Cận ngồi ở trong xe nhìn ra bên ngoài. Trên quảng trường cách đó không xa có ánh sáng phát ra từ những ngọn đèn treo xung quanh đài phun nước lung linh như ngọc, nghe nói mỗi năm vào đêm này, rất nhiều đôi yêu nhau thường tụ tập ở nơi này trong thành phố, cùng nhau chờ đợi tiếng chuông mừng năm mới, hứa hẹn lâu bền mãi mãi.
Dẫu sự rất khắc nghiệt, dẫu cho chỉ là chuyện do người xưa truyền lại, nhưng cô một lòng tin tưởng vào câu chuyện cổ tích này.
Khi Mộc Cận bước vào Mộc gia thì nhìn thấy Long Tại Nham ở đó, anh đang trò chuyện với Mộc Thường Phong trong phòng khách, Mộc Cận nhìn xung quanh, Mộc Thường Phong ngoắc tay với cô, nói: “Nhìn cái gì, qua đây với cha.”
Mộc Cận ngồi xuống bên cạnh Mộc Thường Phong, cô muốn biết vì sao Giang Thiếu Thành không tới, lại ngại không dám mở miệng. Mãi cho tới lúc ăn cơm Giang Thiếu Thành mới từ ngoài trở về, anh gật đầu với Long Tại Nham và Mộc Thường Phong rồi nói: “Xin lỗi, Mộc gia, tôi tới trễ.”
Mộc Thường Phong khoát tay, nói: “Ngồi đi.”
Mộc Cận đã nhanh đứng lên, kéo lấy tay của anh về phía mình, hỏi: “Anh Thiếu Thành, sao bây giờ anh mới tới.”
Giang Thiếu Thành thờ ơ gỡ tay cô ra ngồi xuống, nói: “Có chút việc nên đến trễ.”
Mộc Thường Phong nhìn thấy cảnh tượng bất ngờ như vậy, tay cầm đũa cứng đờ, con ngươi co lại.
Nhưng tức khắc sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tac-anh-nang/2395071/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.