Nụ cười trên gương mặt Mộc Cận dần dần biến mất, người đang đứng trước mặt đây cũng không phải là người mà cô đang chờ đợi mà là Lục Thừa. Cậu ta vẫn giống trước, ăn mặc như một nghệ sĩ, tóc dài quá tai, mặc trang phục quần jeans và áo khoác da, một tay đút vào túi quần.
Lúc này trông cậu ta thật vui vẻ, cười cười nói: “Mộc Cận, thật sự là bạn. Vừa rồi mình đứng ở đằng xa nhìn lại còn tưởng là người nào đó giống bạn, sao bạn lại ở đây?”. Cậu ta nhìn xung quanh: “Bạn đi một mình à?”
Mộc Cận ngây ra nhìn cậu ta, không nói được lời nào.
Tất cả nam nữ trên quảng trường rộng lớn đã bắt đầu hô lên đếm ngược từng giây, năm, bốn, ba, hai, một!
Tiếng chuông báo hiệu bước sang năm mới cuối cùng cũng vang lên! Ôm nhau, hôn môi, vui mừng hoan hô!
Hàng loạt pháo hoa được phóng lên bầu trời, cô lại không ngẩng đầu nhìn lên như mọi người, âm thanh từng đợt pháo hoa qua đi, cô nghe thấy Lục Thừa nói: “Mộc Cận, sao bạn lại khóc?”
Cô giơ tay sờ vào mặt mình, thì ra là nước mắt, cuối cùng anh vẫn không đến!
Tầm nhìn mơ hồ, cô nhìn thấy Lục Thừa cúi thấp đầu, sau đó khuôn mặt đã ở ngay trước mắt cô, lo lắng hỏi: “Rốt cuộc bạn làm sao vậy Mộc Cận?” Cậu ta vươn tay muốn giúp cô lau đi nước mắt, Mộc Cận cảm thấy chán ghét và mất kiên nhẫn, lấy tay chặn cậu ta lại, nhưng rồi vẫn lặng lẽ rơi nước mắt!
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tac-anh-nang/2395067/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.