Giọng nói của Giang Thiếu Thành không mảy may dao động, làm cho hàng chân mày của Trương Đông Lâm nhíu lại, chỉ tay về phía anh: “Vì sao tin tức quan trọng như vậy mà cậu không thông báo trước cho chúng tôi biết!”
Giang Thiếu Thành hít sâu một hơi thuốc mới nói: “Việc này không cần thiết.”
Trương Đông Lâm nâng cao giọng nói: “Chú ý thái độ nói chuyện của cậu, cậu nên biết người như Mộc Cận rất quan trọng đối với chúng ta, bây giờ Mộc Thường Phong đưa cô ấy xuất ngoại, đây là một tín hiệu nguy hiểm, chuyện này có nghĩa là chúng ta lại ít đi một con cờ có thể dùng khống chế Mộc Thường Phong!”
“Tôi không cho là chúng ta có cách nào có thể ngăn cản cô ấy xuất cảnh, cô ấy không giống với Mộc Thường Phong, quá khứ của cô ấy giống như một tờ giấy trắng, không có bất cứ vết đen nào.”
“Chúng tôi không thể, nhưng cậu có thể…”
“Tôi không thể, ông không cảm thấy điều này quá bỉ ổi hay sao?” Giang Thiếu Thành cao giọng gạt phăng lời nói của Trương Đông Lâm, đây cũng là một nguyên nhân khiến anh buông tay để Mộc Cận ra nước ngoài.
Từ lần trước sau khi anh và Mộc Cận trở về từ Tây Tạng, bên phía Trương Đông Lâm đã biết được tình cảm khác lạ của Mộc Cận đối với anh. Sau khi vết thương khỏe hơn, anh liên lạc với Trương Đông Lâm, Trương Đông Lâm đã thông báo cho anh ẩn ý bên trong kế hoạch của bên kia, muốn anh có thể lợi dụng sự tín nhiệm của Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tac-anh-nang/2395029/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.