Giữa trưa, Thường Hân hết giờ học quay trở lại kí túc xá, thì thấy Lâm Hiểu Quân vẫn đang ngồi ngẩn ra ở trước bàn, cô nói: “Hiểu Quân, không phải cậu vẫn ngồi vậy đến trưa đó chứ, sao không lên lớp, cũng không ăn cơm sao?”
Lâm Hiểu Quân nghe thấy giọng nói của Thường Hân mới định thần lại, nói: “Tớ không muốn ăn.” Bây giờ sao cô có thể nuốt nổi, còn ba ngày nữa là tới kỳ hạn mà Chu Nhất Minh hạn cho cô, có lẽ cô đã hết cách, giống như hắn ta đã nói, cho dù có bán mình, thì cũng không ai có thể mua cô với giá này.
Thường Hân thấy mấy ngày nay Lâm Hiểu Quân có vẻ khác lạ, lại nhớ tới những lời mà ngày hôm đó bạn học nữ kia nói trong phòng thay đồ phía sau hội trường, nên kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Lâm Hiểu Quân, nói: “Hiểu Quân, có phải cậu gặp chuyện gì khó khăn không, có thể nói với tớ.” Trong phòng kí túc này có ba cô gái ở cùng nhau, trong đó thì một người vào học kì này đã dọn ra ngoài sống cùng bạn trai, những lúc bình thường ký túc xá cũng chỉ có cô và Lâm Hiểu Quân, bởi vậy khi thấy Lâm Hiểu Quân như vậy, Thường Hân cũng đặc biệt quan tâm.
Lâm Hiểu Quân trầm ngâm một lúc rồi cũng lắc đầu: “Tớ không sao, cậu cứ làm việc của mình đi.”
Thường Hân thấy cô không muốn nói, cũng không miễn cưỡng: “Cũng được, nếu có cần giúp gì thì nhất định phải nói cho tớ biết.”
“Được, cám ơn cậu!” Chờ sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tac-anh-nang/2395009/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.