Khi Chu Lạc Khiết sinh đứa bé thì mùa xuân đã đến rồi, lúc Long Tại Nham bế con gái trong tay thì mới cảm nhận được rõ ràng cảm giác của người làm cha. Anh cúi đầu chạm khẽ vào khuôn mặt đỏ hồng của con gái, trong lòng tràn ngập hân hoan vui sướng. Khuôn mặt của em bé tròn tròn đầy đặn, ngay cả mí mắt cũng híp lại, nhưng qua ngày thứ hai thì đã có thể hơi mở mắt, tròng mắt hơi lay động khi nhìn mọi người, tuy rằng đường nét khuôn mặt còn non nớt nhưng có thể hình dung ra được bóng dáng của Long Tại Nham và Chu Lạc Khiết, Mộc cận ầm ĩ nói: "Mũi giống anh này khuôn mặt thì đặc biệt giống như đúc chị dâu."
Lúc rảnh rỗi thì Long Tại Nham đều cẩn thận ôm em bé trong tay, nhìn mãi cũng không thấy chán. Cơ thể bé nhỏ nằm lọt thỏm trong lòng anh giống như là một chú thỏ con, khiến cho anh đã ẵm cả buổi nhưng vẫn lưu luyến không muốn buông tay. Hơn nữa em bé còn rất biết nghe lời, cũng không quấy khóc, ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, lúc tỉnh giấc thì thường mở đôi mắt to tròn nhìn mọi người, lúc vui vẻ đùa bé bé còn mỉm cười.
Tâm trạng Chu Lạc Khiết cũng giống như vậy, thời khắc con gái cất tiếng khóc chào đời, cô mới thật sự cảm nhận được cái gì gọi là máu mủ tình thâm, cô cảm thấy bản thân lại tràn đầy sức mạnh, vì con gái cô có thể trả giá tất cả.
Lúc con gái được hai tuần tuổi Long Tại Nham đặt cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tac-anh-nang/2394956/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.