Biểu hiện vô cùng đau buồn kia của Mộc Cận cho thấy cái xác này nhất định chính là Long Tại Nham, có điều hiện giờ cô đã ngất đi tỉnh lại mấy lần nên khiến mấy người cảnh sát không thể nào hỏi được kỹ càng chuyện gì cả, Giang Thiếu Thành ôm chặt lấy cả người Mộc Cận, phát tay với cảnh sát ý nói hãy chờ một lúc nữa. Lần này đến cả cục trưởng Mã và mấy người lãnh đạo của thành phố cũng đến đây, cục trưởng Mã gọi một mình Giang Thiếu Thành sang bên cạnh hỏi chuyện: “Hôm đó cậu cũng gặp Long Tại Nham vậy cái xác có thể chắc chắn là Long Tại Nham được bao nhiêu phần trăm?”
Giang Thiếu Thành lắc đầu: “Không hoàn toàn chắc chắn.”
Cục trưởng Mã dụi thuốc, hướng ánh mắt về phía Mộc Cận, nói: “Vậy thì chỉ có thể nhanh chóng tìm vợ và con gái của Long Tại Nham, để con gái anh ta đối chiếu DNA với cái xác.” Cái xác này có phải là Long Tại Nham hay không là chuyện rất quan trọng, không thể chỉ kết luận dựa trên phản ứng hiện tại của Mộc Cận.
Giang Thiếu Thành hiểu rõ ánh mắt nhìn đến Mộc Cận vừa nãy của cục trưởng Mã, không loại trừ khả năng Mộc Cận vì che giấu cho Long Tại Nham mà cố tình đánh lạc hướng cảnh sát. Cục trưởng Mã nói: “Bây giờ cô ta như thế này cũng không thể hỏi rõ chuyện gì, cậu cứ đưa cô ta về nghỉ ngơi trước đi.”
Giang Thiếu Thành gật đầu: “Cám ơn, gần đây cô ấy phải chịu nhiều đả kích, cơ thể đã không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tac-anh-nang/2394925/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.