Ngày hôm sau, sau khi nhóm sinh viên đầu dẹt đầu tròn hoàn thành xong khoá học cơ bản, tôi sung sướng phun tào.
Bím tóc ơi bím tóc, đừng trách anh nhé.
Ai bảo anh nhìn trúng cậu, nếu không ăn thật có lỗi với bản thân quá.
Thi thể sống vạn vạn năm hôm nay tuyên bố – tôi nhất định phải khai trai!
Lão sư mới ra hiệu một tiếng, tôi như thỏ không xích nhảy nhót chạy về phía cậu trai bím tóc mình tâm tâm niệm niệm bấy lâu nay.
Nhưng lão sư lại lên tiếng, ổng nói…
Ký ức tôi bay bổng về khoảng thời gian rất lâu trước đây, lão sư cầm tay tôi, nói rằng tôi gạt ổng.
“Không cho.”
Tôi giựt cái tay lại.
Lão sư nói, “Nếu em muốn thì đi luôn đi, đừng về nữa.”
Tôi nhìn lão sư, ánh mắt chăm chú.
Trong lòng mờ mịt khôn thôi, dù quen lão sư lâu như vậy nhưng tôi chưa bao giờ nhìn thấu suy nghĩ của ổng.
Trong lòng luôn có cảm giác ổng chưa từng thật tâm xem tôi là “người”, có lẽ chỉ là động vật nhỏ để vui chơi?
Ổng đã khiến tôi phải đau lòng nhiều lần, đến mức tôi không muốn trông thấy bản mặt ổng nữa.
Vậy nên tôi không chút lưu luyến xoay người rời đi.
Tôi đã quyết định rồi, tôi muốn rời xa ổng, tìm một người mình thích rồi ăn thịt, tôi chẳng cần phải níu kéo làm gì.
Tôi bước nhanh tới cửa ra vào, lão sư không cản tôi, nhưng tôi nghe thấy một tiếng xé gió đằng sau mình.
Vậy…
Đây chính là Bad Ending trong truyền thuyết?
Tôi nhìn cây dao xuyên thẳng qua người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-su-thi-the/29591/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.