Chống trọi với người không biết xấu hổ là cm gì, tôi tất nhiên rơi vào thế hạ phong. Khi tôi xoay lại đối mặt với ổng, đã thấy ổng hai chân dắt chéo đứng tựa vào cạnh giường, cố ý kéo dài thanh âm, “Cậu xoay người rồi kìa–”
Lòng tôi @#&*^@%$*^@%*^, nhưng trên mặt vẫn lạnh lùng tỏ vẻ khinh bỉ.
Ổng nói, “Thế cậu cho tôi giải phẫu một lần đi, coi như trừng phạt.”
Tốt hơn cắt chym nhờ?
Ổng cười đầy ý xấu, ánh mắt nôn nóng muốn lập tức thử trên người tôi. Nhưng khi đó tôi trong sáng như giấy vệ sinh, nào biết ý cười bao hàm xấu xa là như thế nào, còn ngu đến mức bị mê hoặc.
Cho nên tôi suy nghĩ một hồi thì gật đầu đồng ý.
Tôi một bên nhìn cây dao loé sáng tung bay khắp mọi mặt trận, một bên suy nghĩ vì sao ổng lại hứng thú với cơ thể mình như vậy?
Còn không cho phép tôi mặc đồ nữa chớ.
Lúc nhìn từng phần thân thể của tôi còn không kiềm được vẻ yêu thích.
Tôi nghiêng đầu chống cằm, lần đầu tiên trong cuộc đời xuất hiện mười vạn câu hỏi tại sao mình lại thấy vui đến như vậy.
Mà bây giờ hồi tưởng lại, tôi chỉ muốn tặng cho cái đứa xuân tâm nhộn nhạo lúc đó ba từ: Ngu, quá ngu.
Tôi nhất định phải làm rõ mọi chuyện: Tỉnh táo lại đi, mở mắt to ra mà nhìn, đấy rõ ràng là tên biến thái yêu thích giải phẫu xác chết mà!
Aaaa! Vì sao mình lại giác ngộ muộn màng đến thế?
Sau khi bị lão sư ngược tâm ngược thân vạn lần, tôi rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-su-thi-the/29581/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.