03
Lại trời mưa.
An Ninh phất tay tạm biệt bạn học, một mình đeo cặp sách to đùng đi trên đường.
Mưa không lớn nhưng rơi xuống mặt lại rất lạnh lẽo. Những ngọn núi xanh bên bờ sông là những đám mây lơ lửng xanh ngắt.
Rất nhanh mái tóc trước trán đều bị mưa làm ướt sũng nhưng nàng nhìn ngọn núi phía xa xa hoàn toàn không có ý định trú mưa.
Thực ra nàng đang cầm một chiếc dù lớn trong tay.
An Ninh vừa đi vừa nghĩ, "Ô của cô bị mất, hôm nay trời mưa chắc chắn cô ấy đã phát hiện. Nhưng nàng không muốn trả lại cho cô ấy"
Nó là của nàng.
Cô gái cong khóe môi, không biết trong lòng đang nghĩ gì, ánh mắt sáng lấp lánh, ngón tay cầm ô lại siết chặt.
"An Ninh?"
An Ninh vốn đang ngân nga một bài hát, đột nhiên không thở nổi, sợ tới mức nghẹn lại.
Nàng đầu lại, thì thầm nói, "Cô Hạ..."
Hạ Nhiễm cầm một chiếc ô màu xanh, tóc dài buộc sau tai, liếc nhìn nàng một cái, "Một mình?"
An Ninh chột dạ muốn chết, tay phải lén lút giấu phía sau, ngửa đầu hỏi, "Vâng...hôm nay trực nhật nên về trễ hơn. Cô cũng đi một mình ạ?"
Hạ Nhiễm không trả lời, gật gật đầu. Thấy lỗ tai cô bé đều đỏ lên, nhẹ nhàng cười nhạt một tiếng, "Tôi đáng sợ như vậy sao?"
Nếu như nàng nhớ không lầm, cô ấy trước giờ đều chưa từng lớn tiếng với nàng một câu.
An Ninh hoảng hốt thiếu chút nữa cắn lưỡi, "Làm sao có thể! Cô..."
"Ừ?"
Nàng cúi đầu, nhỏ giọng nói, "...đẹp"
Hạ Nhiễm im lặng nở nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-su-co-don/457279/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.