Chuyện của Chiết Nhan khiến ta chẳng còn lòng dạ nào ở trên Cửu Trùng Thiên nữa. Tuy ta có không ưa Dạ Hoa, nhưng được lên Thượng Thanh Cảnh trị thương thì vẫn nợ hắn ân tình, nếu như không từ mà biệt, thì không được hay lắm; còn nếu như chạy đến trước mặt hắn nói từ biệt thì ta thực mất mặt lắm thay. Thế nên để lại một phong thư, lời lẽ thành khẩn, bày tỏ sự biết ơn sâu sắc trước sự quan tâm chăm sóc của hắn đối với ta trong hai ngày gần đây, rồi cùng Chiết Nhan đi qua Nam Thiên Môn, vội vã xuống trần gian.
Cho dù lúc này Mặc Uyên chỉ là hồn phách ngủ say trên cơ thể của Tây Hải đại hoàng tử, thì ta vẫn muốn nhìn thấy người. Lòng mong muốn đến Tây Hải này giống như một con chim mẹ trong rừng, dậy thật sớm đi bắt sâu, khi bắt được một con sâu béo, liền hoan hỉ giang cánh bay về tổ, muốn mớm sâu cho con chim non đang nằm trong tổ.
Từ trên Cửu Trùng Thiên xuống đến Tây Hải, cưỡi mây cũng mất chừng hơn một canh giờ, cưỡi mây cùng Chiết Nhan cực kỳ buồn chán, lão luôn lảm nhảm không ngừng bên tai ta. May mà gần đây lão với tứ ca hòa thuận vui vẻ, nên lỗ tai ta mới khỏi bị tra tấn, khỏi phải nghe đi nghe lại những chuyện xấu hổ từ đời nảo đời nào về lão và tứ ca.
Lần này Chiết Nhan lại huyên thuyên về chuyện nhà của Tây Hải Thủy Quân, ta ngồi trên mây, giữ dáng vẻ nghiêm trang, chăm chú lắng nghe.
Trong các Thủy Quân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-sinh-tam-the-thap-ly-dao-hoa/75517/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.