Tam sinh tam thế bộ sinh liên
Tác giả: Đường Thất
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Quyển 3: Ngàn kiếp dưới chân
Chương 42
Đến cốc Triều Dương đã hai mươi mấy ngày. Trong ngự viên của Lộc Đài cung khắp nơi đều là hoa Đồ Mi, có câu nói "Khai đáo Đồ Mi hoa sự liễu"(*),đợi những đóa hoa Đồ Mi tàn tiễn mùa xuân đi thì mùa hạ lại đến rồi.
(*)Xuất phát từ bài thơ "Xuân mộ du tiểu viên" của Vương Kỳ đời nhà Tống, người xưa làm thơ cũng thường dùng từ này. Trong điển cố nhà Phật, nghĩa là sau khi hoa Đồ Mi nở rộ, nhân gian không còn mùi thơm nữa.
Những ngày này ở Lộc Đài cung, tiểu Tổ Thị thỉnh thoảng lại nghĩ, bắt đầu từ khi nào, mình lại khó gặp mặt Liên Tống đến vậy? Hình như là bắt đầu từ khi Quyên Nhĩ xuất hiện.
Mấy ngày trước nàng gặp Quyên Nhĩ, cảm thấy sức khỏe của nàng cũng không phải là không thể rời khỏi người khác, vậy tại sao Liên Tống vẫn không trở về Điện Phù Lan? Nàng không hiểu, cảm thấy có hơi khó chịu. Nhưng Quyên Nhĩ là một bệnh nhân, lại là muội muội vạn năm trước từng kết duyên với Liên Tống, cho nên nàng không thể nói gì hơn.
Bây giờ đãi ngộ của nàng, so với lúc ngày ngày dính lấy Liên Tống ở Thập Lý Đào Lâm thì quả thực là hết sức thê lương. Tiểu Tổ Thị không khỏi cảm thán lần nữa, trách sao Tạ Minh lại không muốn Sắt Già có muội muội khác, Tạ Minh còn nhỏ vậy mà cũng thật thông minh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-sinh-tam-the-bo-sinh-lien/3698529/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.