"Ngươi nói đúng, Liệt! Vẫn là hoa yêu như ta tự đa tình rồi, ta đau lắm, đau lắm! Ngươi biết không, đau lắm!"
Lạc Nhi nói từng chữ từng chữ trong nghẹn ngào, hiện giờ cánh hoa của nàng cũng chỉ còn có ba cái, mất một mạng này xem như tàn đi một cánh.
Âu Dương Liệt trừng mắt nhìn Lãnh Thần Phong: "Ngươi rốt cuộc có biết ngươi đã làm gì không?"
Lãnh thần phong không hiểu sao tim hắn giờ phút này cực kì đau nhói, vì cái gì, không lẽ là vì Lạc Nhi, thực sự vì Lạc Nhi sao, ta đã sai rồi sao? Thật sự sai rồi sao?
Hắn rất muốn tiến tới và đỡ lấy Lạc Nhi vào lòng nhưng hắn không thể, sự uy nhiêm và danh dự của cả một đế chế bị hành động của hắn ô nhục ghi danh sử sách nên hắn lựa chọn ngoan cố.
"Ta tự biết mình đang làm gì? Khôn hồn thì cút sang một bên."
Âu Dương Liệt vốn đã tức giận nay lại bị những lời nói của Lãnh Thần Phong làm cho hắn tức điên lên, mà Lạc Nhi trong tay đã tàn đi một cánh hoa từ lâu, chỉ còn hai cánh, gương mặt tốt lên một chút, vẫn còn ý thức được mình vừa trải qua những gì.
Âu Dương Liệt tập trung toàn bộ ma khí dưới lòng bàn tay, Lạc Nhi vô ý thấy được, nàng nhìn sang Lãnh Thần Phong kia, vẫn là không buông bỏ được, ngay lúc mà vương đánh một chưởng đến chỗ Lãnh Thần Phong cũng vừa lúc Lạc Nhi rời khỏi vòng tay của Liệt chắn cho Phong một chưởng đó, Liệt cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-sinh-tam-the-bi-ngan-hoa-yeu/2622286/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.