- Phụ thân, Cam Ninh này luôn luôn làm xằng làm bậy ở Ích Châu, hôm nay đột nhiên đến đây, ý đồ đến không rõ, không nên gặp.
Lưu Tông đứng lên nói.
- Hoang đường, phụ thân cao quý là Chi Phủ một châu, chỉ vì một câu ý đồ đến không rõ, liền đề phòng không gặp. Nếu chuyện này đồn ra ngoài thì phụ thân đâu còn mặt mũi gì, nếu ngươi sợ, hãy về trước đi.
Lưu Kỳ đứng lên giáo huấn nói. Nói xong lại nhìn về phía Lưu Biểu nói:
- Phụ thân, không bằng trước hết hãy mời vào, đợi sau khi hỏi rõ ý đồ hãy xử trí. Chúng ta chỉ cần âm thầm tăng cường phòng bị là được, ở đây tại chỗ đông người, y cũng không dám giở trò.
Lưu Tông tức lệch mũi, thầm nghĩ:
- Hôm nay trúng tà hay sao, mà lão bị hắn áp chế?
Lưu Biểu nhìn Lưu Kỳ trong lòng vô cùng vui mừng vì trưởng tử lo lắng thay y.
- Đám người Cam Ninh có bao nhiêu người?
Lưu Biểu hỏi.
- Hai người.
Lưu Biểu và người trong viện thở phào một hơi. Lúc sau y lại nhìn về phía Thái Mạo, hỏi ý kiến. Tất cả mọi người đều nhìn về phía Thái Mạo.
- Nên gặp mặt.
Thái Mạo đơn giản nói một câu. Thấy Thái Mạo đồng ý với ý kiến của Lưu Kỳ, sắc mặt Lưu Tông bỗng nhiên trở nên âm trầm.
Lưu Biểu lại hỏi Khoái Việt, Y Tịch, thấy hai người gật đầu, liền nói với thị vệ:
- Dẫn y vào.
Thoáng chốc từ bên ngoài có hai người đi tới, người đi trước mặc một thân cẩm phục, đầu đội tử anh quan, đai lưng bạc khuyết nút hỗn loạn, chân đi hài lụa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quoc-tranh-phong/2351428/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.