Thời gian lẳng lặng trôi qua, chẳng mấy chốc đã gần nửa đêm. Thông qua cuộc trò chuyện với tên đầu bếp mập mạp, Lục Hải cũng phần nào nắm được cái thế giới này vận hành ra sao. 
Đại khái hiện tại là năm thứ 5 Quang Hòa (niên hiệu),tức 182 TCN, đời vua Linh Đế, cuối thời Đông Hán. Triều đình mục nát, ngoại thích và hoạn quan thay nhau hoành hành. Khắp nơi đều có tham quan ô lại, thêm vào đó là thiên tai, lụt lội, hạn hán triền miên. 
Hán Linh Đế - Lưu Hoằng bất tài, buông lỏng kỷ cương, lại không dùng trung thần, nghe theo lời khuyên của các hoạn quan (Trương Nhượng và Triệu Trung),đi tăng thêm thuế khóa trên mỗi đầu mẫu ruộng, nhằm lấy tiền xây cất cung điện. Làm cho bá tánh lầm than, nhân dân đói khổ. 
Bên dưới lại có Hoàng tộc thân thích của vua và phần đông quan lại vô lương, ăn chơi xa xỉ, công khai mua bán quan chức. Những người sau khi bỏ ra nhiều tiền mua được chức tước lại càng vơ vét của dân mà làm giàu chính mình. Khiến cho quốc lực ngày càng đi xuống, nơi nơi phỉ tặc lộng hành. Hán triều không sớm thì muộn, ắt phải điệt vọng. 
Mà căn cứ vào những kiến thức phổ thông mà Lục Hải hắn từng biết thì thời điểm này còn cách khởi nghĩa khăn vàng (Hoàng Cân Chi Loạn) đã không xa. 
'Hóa ra bản thân mình lại lạc vào thời Tam Quốc sao ...' - Lục Hải thầm nghĩ. 
Tuy nhiên, đây cũng không phải tất cả vấn đề mà hắn đang gặp phải. Có rất nhiều chuyện bản thân hắn không có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quoc-son-dai-vuong/143630/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.