Editor: Táo
Ngày hôm ấy, khi đi tới túp lều không thể không quen thuộc kia, ký ức của hắn bỗng nhiên ùn ùn kéo về, lấp đầy một khoảng trống nào đó trong đầu.
Hắn mừng rỡ định lên tiếng nói ra hắn đã nhớ ra hết mọi chuyện. Nhưng ngày lúc đó, chợt có một người tiến lên từ phía sau khiến cô nương kia ngất xỉu. Chuyện này… Hắn cũng đang định chia sẽ niềm vui này với cô nương kia mà.
Tiểu thư đồng Bất Vân đang đứng ở cửa cũng há to miệng, vẻ mặt kinh ngạc dụi dụi đôi mắt tròn xoe kia.
Người tới còn chậm rãi nghiêng người, đứng cùng hắn mặt đối mặt.
Hắn thậm chí còn cảm thấy mình đang đối mặt với một tấm gương.
Bởi vì, Gia Cát Lượng hắn đã nhìn thấy một người giống y đúc mình.. À không, mà phải nói có bảy tám phần giống nhau! Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, hắn sao có thể tin nổi, trên đời này lại có một người như vậy, có vẻ bề ngoài giống y như mình.
Khó trách… Khó trách nữ tử kia chưa bao giờ hoài nghi hắn, nhận nhầm hắn là tình lang của nàng. Nàng ta, sợ là chưa từng nghĩ tới, còn có tình huống trớ trêu này!
“Dĩnh Xuyên, Quách Gia.” Người nọ ôm nữ tử đang hôn mê, hơi nhếch khóe môi giới thiệu mình.
“Nam Dương, Gia Cát Lượng. Hắn bình tĩnh nhếch khóe miệng của mình và đáp lại như vậy.
Ngày hôm ấy, Quách Gia, Ôn Nhiễm, hai người bọn họ gặp phải cướp, sau đó còn ngất xỉu bên bờ suối. Ôn Nhiễm tỉnh lại trước, đi dọc theo bờ suối một đường đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quoc-nhu-tinh-dan-vi-quan-co/1042029/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.