Editor: Táo
Gia Cát Lượng vào cửa, cũng không ngồi xuống, chỉ đứng một bên, duy trì đủ khoảng cách với tôi.
Tôi rót cho hắn một tách trà, đặt nó trên bàn, ra hiệu cho hắn ngồi xuống và nói chuyện.
Tay của hắn cầm quạt lông mở ra, lại nói: “Chỉ có một vấn đề cần thỉnh giáo, sẽ đi rất nhanh!”
Tôi nghĩ thầm cũng không so đo nhiều, nhưng chờ hắn hỏi xong, tôi cũng còn có vấn đề muốn hỏi hắn.
Tôi ngồi xuống ghế, còn hắn ngồi ở đầu kia của bàn, duy trì khoảng cách nói chuyện với tôi.
Từ khi hắn gõ cửa cho đến khi cánh môi hắn bắt đầu động đậy, tôi cũng không nghĩ tới hắn sẽ đến hỏi tôi chuyện gì. Tôi lại cho rằng hắn sẽ không hỏi gì khác ngoài lần đối chiến này với Tào Tháo.
Chờ giọng nói của hắn ném xuống đất, trong trí nhớ của tôi mới ném ra một vết nứt vững chắc. Tôi mới phát hiện ra một vấn đề tôi chưa bao giờ nghĩ tới.
Còn nghi vấn của tôi về chuyện vì sao hắn vừa mới gặp tôi đã có thái độ kinh ngạc này, cũng tự nhiên có đáp án.
Hóa ra… Chuyện trong trí nhớ của tôi, căn bản có thứ nằm sai vị trí!
Tuy nhiên, lại không ai nói với tôi!
“Năm đó, cô nương có ấn tượng khi nhìn thấy trên người ta có một miếng ngọc bội khắc chữ không?” Đó là câu hỏi mà hắn hỏi tôi.
Tôi lại bắt đầu không hiểu gì cả.
Năm đó? Ngọc bội? Năm đó là năm nào chứ, đây mới là lần đầu tiên tôi nhìn thấy người này mà đúng không?
“Khi ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quoc-nhu-tinh-dan-vi-quan-co/1042025/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.