Editor: Táo
Trở về Hứa Đô. Việc đầu tiên Tào Tháo làm là đại tang cho Quách Gia.
Tất các giác quan của con người giờ đây, chỉ cảm thấy một mùi tiền giấy nồng nàn. Nó giống như cái mùi thiêu đốt toàn bộ thời đại này.
Không ai nói cho Quách Dịch nghe, phụ thân thằng bé, Quách Gia, đã qua đời. Nó chỉ biết, phụ thân mình đã đi một chuyến rất lâu, chỉ cần Dịch nhi ngoan ngoãn, Quách Gia sẽ trở về.
Tôi mặc tang phục, tiếp nhận bái lạy mọi người đến viếng.
Tuân Đồng, Dương Tu, Giả Hủ;
Trương Liêu, Hứa Chử, Hạ Hầu.
Và…
Thủy Kính tiên sinh Tư Mã Huy cũng nghe được tin tức mà đến.
Ngài ấy hướng về phía linh vị Quách Gia cúi chào thật sâu ba lần, trong mắt mơ hồ như có nước mắt. Không ngờ, khi ấy một ngày ở chung, hai người bọn họ đã xây dựng được loại tình cảm này.
“Phu nhân, đã lâu không gặp. Thế sự vô thường, xin chớ đau buồn quá độ.
“Thắp hương xong, ngài ấy đi ngang qua bên cạnh tôi, nhẹ giọng thì thầm.
Cuối cùng cũng đến tối. Cuối cùng, chỉ còn lại một mình tôi ở lại bên linh cữu Quách Gia. Cảm xúc ban ngày căng thẳng như vách đá, cuối cùng cũng có thể xả ra. Ra hết đi…
Và cách tôi xả ra, không có cách nào khác ngoài việc khóc.
Canh ba.
Mơ hồ cảm thấy ngoại trừ tiếng khóc của chính mình, ngoài cửa dường như cũng có những người khác đang khóc nức nở. Tôi câm lặng, cẩn thận nghe qua, quả thật rõ ràng có tiếng khóc ở ngoài cửa cách đó không xa.
“Ai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quoc-nhu-tinh-dan-vi-quan-co/1042016/chuong-66.html