Editor: Táo
Đôi khi, tôi cũng tự mình đa tình nghĩ ngợi, Quách Gia có thể hay căn bản cũng không dụng tâm đi vận động Từ Thứ? Bằng không, với dự đoán của chàng, sẽ ngay lập tức chạy đi cứu mẫu thân Từ Thứ vì bảo vệ trung nghĩa mà có ý tự sát. Chỉ cần vận dụng năng lực quỷ tài của hắn, tác động đến Từ Thứ cũng không khó.
Dù sau này tôi có nghe kể, Từ Thứ vẫn chưa thực sự mưu tính cho Tào Tháo, thì ra đó là chuyện tất yếu của lịch sử, có phần phóng đại lên đôi chút.
Nhưng tôi vẫn vui vẻ tin, Quách Gia có đem ván cược kia của chúng tôi để ở trong lòng.
Gần đây, tôi phát hiện Hoa Đà đối với tôi rất lãnh đạm, nhưng tôi vẫn không chút xấu hổ đến thăm hắn, hi vọng hắn có thể dạy tôi thêm một số kiến thức dược lý, nhưng đều bị hắn im lặng từ chối. Thật giống như là hắn lười phí hơi sức của mình với tôi, coi tôi như không khí, tôi đành hụt hẫng rời đi.
Không biết vì sao lại trở nên như vậy, tôi cũng nghĩ không ra xem mình đã đắc tội với hắn ở điểm nào? Vốn định kể lại cho Quách Gia, nhưng Hoa Đà vẫn thỉnh thoảng đưa biệt ly thảo tới, hơn nữa vẫn rất tự nhiên chào hỏi nói chuyện phiếm với Quách Gia, tôi đành đem chuyện này giấu ở trong lòng.
Thỉnh thoảng, tôi cũng có hứng ôm Quách Dịch ngủ trong phòng tôi, nhi tử đẹp đẽ này, nhất định sẽ là một kỳ tài! Vì có lần tôi bế thằng bé, tôi mơ hồ nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quoc-nhu-tinh-dan-vi-quan-co/1042000/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.