Cuối cùng tôi cũng thấy Điêu Thuyền. Không còn là hình tượng trong truyền thuyết, mà là thật, một Điêu Thuyền thật sự.
Nhan sắc tự nhiên, chiếm hết phong tình, đẹp như tranh vẽ. Không, tuyệt đối còn đẹp hơn tranh.
Tôi cũng đã lĩnh hội qua phong tư tuyệt đại của Tiểu Đại Kiều, nếu như nói hai tỷ muội các nàng là khuynh quốc, vậy Điêu Thuyền này còn hơn nữa, khuynh quốc thiên hạ!
Lúc này, nàng đang ở dưới gốc mai già cứng cáp trong sân. Má hạnh nhân, làn da như tuyết mùa đông, hàm răng đều đẹp, lông mày cong cong. Xiêm y bay bay trong gió, nhẹ nhàng mà uyển chuyển. Quả nhiên, hào quang tỏa sáng, như hoa lan tỏa hương.
Những từ ngữ dùng để hình dung mỹ nhân, tùy ý dùng trên người nàng, đều là tự nhiên phù như vậy, giống như là đặc biệt tạo ra cho nàng.
Rõ ràng đẽa sớm trở thành thiếu phụ, nhưng tôi lại cảm giác được trên người nàng toát ra một phong thái thiếu nữ.
Quả nhiên một người tuyệt vời như vậy, không có nam nhân nào mà không động lòng.
Thấy Quan Vũ, Điêu Thuyền đứng dậy hành lễ, tôi chú ý tới bụng nàng lại hơi nhô lên.
“Phu nhân, tổ yến có thể ăn!” Tiếng kêu giòn tan đột nhiên tràn vào, sau khi phát hiện đoàn người chúng tôi có vẻ có chút vội vã: “A, Quan tướng quân… Quân sư đang đến! ”
Quách Gia nhìn Điêu Thuyền mỉm cười: “Phu nhân, đây là thuốc an thai do Hoa thần y điều phối.” Ngài ta đã tự lấy túi thuốc trên tay.
“Phụng Nhi cầm được không? Đa tạ quân sư.” Đôi môi mỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quoc-nhu-tinh-dan-vi-quan-co/1041981/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.