Khương Duy kéo binh về Chung Ðề được Hậu Chúa phong làm Ðại Tướng Quân.Còn Vương Kinh nhờ Ðặng Ngãi và Trần Thới giải vây rồi rước vào thành khoản đãi.Trần Thới nói :- Chắc là Khương Duy không dám ra đánh nữa .Ðặng Ngãi đáp :- Tuy nó kéo quân về, nhưng binh lực của nó đâu có hao tron. Vì thế , y sẽ ra nữa .Trần Thới cho là phải bèn cùng Ðặng Ngãi lo luyện tập binh mã chờ lúc nguy biến.Còn Khương Duy ở Chung Ðề ngày đêm lo chuyện phạt Ngụy.Phàn Kiến nói :- Ðại Tướng thắng trận Diên Thủy đã làm cho bọn Ngụy hết hồn, nếu nay lại phát binh nữa nhỡ ra thì có phải mất hết uy danh không ?Khương Duy cười :- Cái toại nguyện của ta đâu phải chỉ làm cho quân địch sợ, mà chính là làm sao cho trọn lời thác cô của Tiên Ðế cho Thừa Tướng .Hạ Hầu Bá nói :- Ðặng Ngãi tuy nhỏ song đa mưu, nay lại được phong An Tây Tướng Quân , ắt y phải hết lòng đánh giặc. Hơn nữa, y đang cùng Trần Thới luyện tập binh mã tại đất Ung , đất Lương. Vậy tướng quân cũng nên đề phòng cẩn thận .Khương Duy cười :- Ta há lại sợ bọn nó. Các ông chớ khen bọn chúng mà làm mất nhuệ khí mình đi .Nói xong, Khương Duy bèn quyết định lấy Lũng Tây trước. Chư tướng đều nghe theo, chẳng ai dám cản nữa.Từ đó binh Thục rời khỏi Chung Ðề nhắm Kỳ Sơn tấn phát .Bỗng có tin báo Binh Ngụy đã đóng chặt nơi chân núi Kỳ Sơn.Khương Duy không tin bèn đích thân đi quan sát thì thấy binh trại Ngụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quoc-dien-nghia/2571827/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.