Tiên Chúa đại bại chạy về Bạch Ðế Thành, kiểm điểm lại binh mã thấy mất hơn bảy vạn.Triệu Vân cứ cố thủ, ngày đêm sai giữ các cửa thành rất ngặt.Lúc đó Mã Lương chạy về đem hết lời Khổng Minh tâu với Tiên chúa.Tiên chúa than :- Phải ta sớm nghe lời Thừa Tướng thì đâu đến nỗi này. Nay trẫm còn mặt mũi nào về Thành Ðô trông thấy quần thần nữa . Bèn xuống chỉ ở luôn Bạch Ðế Thành.Lúc ấy lại có tin : Huỳnh Quyền đầu Ngụy rồi !Chư tướng cả giận, tâu với Tiên chúa bắt hết gia quyến Huỳnh Quyền mà xử trảm.Tiên chúa than :- Huỳnh Quyền đầu Ngụy là tại trẫm. Ðạo binh Bắc Giang chặn nghẹt nơi ải khẩu thì có muốn về cũng hết đường. Ðó là điều bắt đắc dĩ chớ đâu phải Quyền phụ ta !Nói rồi bèn truyền cấp bổng lộc như cũ cho vợ con Huỳnh Quyền.Còn Huỳnh Quyền qua đầu Ngụy, ra mắt Tào Phi.Tào Phi hỏi :- Khanh đến đầu trẫm có gian ý gì chăng ?Quyền tâu :- Tôi vốn mang ơn Tiên chúa, nay bị Lục Tốn chận nghẹt, không đường trở về Thục, song chẳng lẽ tôi đầu Ngô, nên phải đầu Bệ hạ. Nếu Bệ hạ cho đầu thì sau này tôi còn thấy mặt Thục Chúa. Ðó là đại ân, đâu có dạ nào phản phúc. Tào Phi nghe nói khen là bậc trung liệt bèn phong làm Trấn Nam tướng quân. Huỳnh Quyền từ chối.Tào Phi bèn lập kế phao tin :- Thục Chúa đã chém hết vợ con gia quyến Huỳnh Quyền rồi .Huỳnh Quyền nghe tin nói :- Tôi với Thục chúa lấy lòng tin nhau. Chắc Thục chúa không nỡ làm thế !Tào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quoc-dien-nghia/2571776/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.