Thái Dương xưa nay thấy Quan Công được trọng đãi thì ghét lắm.Tào Tháo nói :- Không quên chúa cũ, đó là bậc trượng phu , các người nên lấy đó làm gương .Trình Dục nói thêm :- Ðược Quan Công thì Viên Thiệu như hùm thêm cánh , giết đi là phải .Tháo nói :- Ta đã hứa, không nên thất tín .Lại quay sang Trương Liêu :- Vân Trường chẳng ham vàng ham bạc, ta thật mến y . Vậy ngươi đi theo ta, gọi là tiễn va và tặng va chút lễ vật hầu va ghi nhớ lại sau này .Nói rồi cùng Trương Liêu đi ngay.Vân Trường đang đi , chợt nghe tiếng gọi :- Xin hãy chậm lại .Quay lại nhìn thì ra Trương Liêu, Quan Công liền bảo quân đẩy xe đi trước, còn mình hoành đao đứng lại hỏi :- Văn Viễn có việc chi vậy ?Trương Liêu nói :- Thừa Tướng sắp tới để tiễn anh, anh nên đợi môt chút .Quan Công nói :- Thừa Tuớng mà mang thiết kỵ bắt tôi thì tôi cũng xin liều thác mà thôi !Nói rồi, đứng trên cầu mà đợi .Phút chốc, Tào Tháo cùng vài mươi quân kỵ đi tới , theo sau là Hứa Chữ, Từ Quảng, Vu Cấm, Lý Ðiển. Tháo ra lệnh cho chư tướng dừng lại, Quan Công thấy không ai mang theo khí giới thì mới an tâm.Tào Tháo hỏi han :- Vân Trường sao gấp lắm vậy ?Quan Công nghiêng mình thi lễ mà rằng :- Tôi đã có trình Thừa Tướng trước rồi , nay anh tôi ở Hà Bắc nên tôi xin đi gấp. Dám mong Thừa Tướng nhớ lại lời hứa khi xưa .Tào Tháo nói :- Ta muốn thủ tín với thiên hạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quoc-dien-nghia/2571663/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.